Diệp Ân Tuấn và Diệp Tranh ở trước mộ của Diệp Nam Phương nói gì đó, đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm ập tới.
Diệp Tranh muốn xoay người thì bị Diệp Ân Tuấn nắm tay, hơn nữa kéo Diệp Tranh đến trước người mình để bảo vệ.
“Phản ứng của Sếp Diệp thật nhanh nhạy.”
Đằng sau truyền tới tiếng cười mỉa, giọng nói rất xa lạ, nhưng nghe thì rất trẻ.
Diệp Ân Tuấn hơi quay đầu, liếc nhìn người trước mặt, trái tim hơi nhói đau.
“Là anh?”
“Cậu biết tôi sao?”
Hàn Hi Thần có hơi ngạc nhiên.
Anh ta từ nhỏ không biết mẹ của mình là ai, ba cũng không nói, chỉ đối xử với anh ta vô cùng nghiêm khắc, mãi đến năm 18 tuổi, ba mới nói thân phận của mẹ anh ta, đồng thời cũng nói với anh ta trên đời này anh ta còn có anh em cùng mẹ khác ba.
Những năm này, Hàn Hi Thần luôn âm thầm tìm kiếm tư liệu về Diệp Ân Tuấn, phải gọi là rất hiểu rõ về Diệp Ân Tuấn, nhưng Diệp Ân Tuấn đối với Hàn Hi Thần chỉ mới biết không lâu.
Cho nên biết người biết ta trăm trận trăm thắng, ở điểm này, Diệp Ân Tuấn đã thua Hàn Hi Thần.
Diệp Ân Tuấn lại không có ngạc nhiên như trong tưởng tượng của Hàn Hi Thần, chỉ hờ hững nói: “Anh nếu như đến viếng mộ Nam Phương, vậy thì đứng yên, nếu như không phải, bây giờ cút cho tôi. Đừng tưởng anh gài mấy tay bắn tỉa ở đây thì có thể như thế nào cả. Tôi có thể để anh cài vào thì đã khoan nhượng đối với anh rồi, chứ không phải là dung túng cho anh.”
Nói xong, Diệp Ân Tuấn không thèm để ý Hàn Hi Thần, nắm tay của Diệp Tranh thắp hương cho Diệp Nam Phương.
Diệp Tranh không biết người trước mắt là ai, nhưng cũng không hỏi, sau khi thành kính thắp xong hương cho Diệp Nam Phương thì ngoan ngoãn đứng chờ ở một bên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!