Diệp Tranh ngượng ngùng gãi đầu, điện thoại của Thẩm Hạ Lan đột nhiên lại vang lên, mà số điện thoại xa lạ làm Thẩm Hạ Lan khẽ cau mày.
“Muốn biết bí mật năm đó tại sao chú hai Hoắc lại đến Trương Gia Trại, nếu như muốn, vậy thì mười giờ tối nay gặp nhau ở sau núi Bạch Thủy Trại, nhớ kỹ, cô chỉ có thể đến đó một mình, nếu nói cho người khác, đời này cô đừng nghĩ có thể nhìn thấy chú hai của cô.”
Đối phương dùng dụng cụ thay đổi giọng nói, âm thanh già nua làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy vô cùng phản cảm.
“Là ai vậy?”
Đối phương đã cúp điện thoại.
“Mẹ ơi, là ba gọi điện thoại tới ạ?”
Lúc nãy Diệp Tranh vừa mới đi ra ngoài, trở về nhìn thấy Thẩm Hạ Lan ngẩn người nhìn điện thoại, không khỏi lên tiếng hỏi.
“Không phải, là công ty viễn thông gọi điện thoại tới, quên đóng tiền điện tháng này.”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng bỏ điện thoại vào trong túi, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi, không hiểu sao lại cảm thấy chột dạ, giống như là làm chuyện gì xấu xa.
“Mẹ ơi, sắc mặt của mẹ không tốt cho lắm, có phải là mẹ mệt mỏi lắm rồi không? Nếu không thì mẹ đi vào năm một lát đi, để con xem bệnh cho mẹ”
Diệp Tranh thật sự lo lắng cho sức khỏe của Thẩm Hạ Lan.
“Không có gì đâu con, mẹ không có yếu ớt như thế, có lẽ là bởi vì địa thể ở đây có hơi cao, mẹ có phản ứng với cao nguyên mà thôi.”
Lần trước đến đây, Thẩm Hạ Lan đã có phản ứng với cao nguyên, không biết lần này lộ trình như thế nào, cho nên không chuẩn bị gì nhiều.
Diệp Tranh vội vàng lấy một cái ống oxy nhỏ ra đưa cho Thẩm Hạ Lan.
“Mẹ ơi, mẹ hít một chút đi” Nhìn thấy Diệp Tranh hiểu chuyện như thế, trong lòng của Thẩm Hạ Lan cũng rất vui vẻ. Sau khi cô hít vài hơi thì liền để bọn nhỏ đi nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!