Nhưng mà Hàn Hi Thần không lập tức trả lời câu hỏi của Thẩm Hạ Lan, mà lại nhìn thoáng qua sơn động, cười nói: “Hai vợ chồng cô thật là âm hiểm quá đi, rõ ràng là tôi đã nói muốn một mình cô đến đây, sao cô lại để Diệp Ân Tuấn chờ tôi ở đây? Cô đã phá hủy quy tắc của tôi, cô dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ nói cho cô biết chuyện mà cô muốn biết?”
“Dựa vào tôi là Diệp Ân Tuấn, dựa vào tôi là chồng của cô ấy.”
Diệp Ân Tuấn bước ra từ trong bóng tối, cầm trong tay một cây súng, họng súng lạnh lẽo nhắm ngay vào Hàn Hi Thần. Vào khoảnh khắc đó, trái tim của Hàn Hi Thần thật sự đau. Bị em trai ruột của mình chỉa súng vào, mùi vị này thật sự rất khó chịu, nhưng mà...
Anh ta khẽ cười khổ rồi nói: “Cậu cho rằng chuyện nào tôi không muốn nói, cậu dùng súng uy hiếp là tôi có thể nói à? Diệp Ân Tuấn, cậu có hiểu tôi không?”
“Tôi không cần phải hiểu anh, tôi chỉ cần hiểu rõ chân tướng là được rồi.”
Lúc Diệp Ân Tuấn đi đến bên cạnh Thẩm Hạ Lan, anh kéo cô ra phía sau, sợ là Hàn Hi Thần sẽ gây bất lợi cho cô.
Lúc nhìn thấy Diệp Ân Tuấn, trái tim của Thẩm Hạ Lan mới có thể rơi vào trong bụng, rốt cuộc cũng đã nhìn thấy anh, anh không có chuyện gì là tốt rồi.
Thẩm Hạ Lan ôm chặt lấy cánh tay của Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn chỉ VỖ VỖ vào mu bàn tay của cô, nói với Hàn Hi Thần: “Tôi không muốn phải chỉa dao chỉa súng vào anh, nhưng mà hiển nhiên là do tôi đã nghĩ quá ngây thơ rồi.”
“Tôi đã khuyên cậu, cậu không nên nhúng tay vào chuyện này, cậu nghe không hiểu hả? Diệp Ân Tuấn, cậu ngại mạng sống của mình quá dài rồi? Hay là cảm thấy cậu làm như vậy là anh hùng? Cậu biết người mà cậu cần phải đối mặt là ai không hả? Cậu lại dám đơn thương độc mã đến đây như thế, cậu đang mang theo người nhà của mình đến tìm cái chết, cậu có biết không hả?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!