Vẻ mặt Thẩm Hạ Lan có chút kích động.
Trương Linh nói: “Đi theo tôi.”
Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay Thẩm Hạ Lan, anh biết Thẩm Hạ Lan rất muốn gặp Hoắc Chấn Ninh, nhưng anh cũng sợ Thẩm Hạ Lan sẽ không chịu nổi sau khi nhìn thấy tình cảnh của Hoắc Chấn Ninh.
“Hạ Lan, em nghe anh nói này, cho dù lát nữa có nhìn thấy gì thì em cũng phải giữ bình tĩnh.”
Trước đây Thẩm Hạ Lan đã đặt ra rất nhiều giả thiết, nhưng khi nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy khiến cô không khỏi sửng sờ, trong lòng đau nhói.
Diệp Ân Tuấn nói như vậy thì chắc chắn tình hình không mấy lạc quan, cô sợ mình sẽ không chịu nổi, nhưng nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan bỗng thấy ấm áp trong lòng, cô cũng dần dần bình tĩnh lại.
“Em biết rồi.”
Cô khẽ nói, nhưng giọng điệu rất kiên định.
Sau đó Diệp Ân Tuấn nói với Trương Linh: “Đi thôi.”
Trương Linh đưa Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn ra khỏi Trương Gia Trại, không ai ngăn cản họ, một là vì Diệp Ân Tuấn đã ra lệnh, hai là vì Trương Linh ăn mặc rất kỹ nên không ai nhận ra bà ta.
Sau khi nhóm người rời Trương Gia Trại, họ dừng lại gần Bạch Thủy Trại.
Dạo gần đây Thẩm Hạ Lan hay đi trên con đường này nên cô dĩ nhiên rất quen thuộc.
“Đến Bạch Thủy Trại làm gì? Chẳng lẽ trại chủ Trần của Bạch Thủy Trại có hiềm nghi?”
Bây giờ Thẩm Hạ Lan cảm thấy không thể tin tưởng ai hết.
Trương Linh lắc đầu nói: “Không phải, chú hai Hoắc đang ở gần đây.”
“Cái gì?”
Hai mắt Thẩm Hạ Lan đột nhiên mở to.
Diệp Ân Tuấn cũng nhăn mày.
Đường ở đây rất bằng phẳng, không có chỗ nào có thể giấu người được, Trương Linh nói chú hai Hoắc ở đây, nhưng anh nhìn thế nào cũng thấy không giống lắm.
“Trương Linh, bà có chắc là ở đây không?”
“Phải.”
Trương Linh gật đầu, sau đó đưa Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đến một thị trấn nhỏ gần Bạch Thủy Trại.
Thị trấn này không có nhiều người, cũng không sôi động lắm, mỗi hộ gia đình đều cách nhau hơi xa, khu vực tương đối rộng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!