Anh cũng đã nói như vậy, Thẩm Hạ Lan không tiện từ chối nữa.
Cô nhìn quần áo mỏng manh của Diệp Ân Tuấn, chợt nói: "Hay là hai người chúng ta cùng khoác áo đi, anh khoác áo lên rồi ôm em, chúng ta sưởi ấm lẫn nhau."
Dứt lời, Thẩm Hạ Lan đưa áo khoác trả lại cho Diệp Ân Tuấn, sau đó đứng ở trước mặt Diệp Ân Tuấn, quay lưng về phía anh, dựa cả người vào trong ngực Diệp Ân Tuấn, sau đó vươn tay kéo cánh tay của Diệp Ân Tuấn qua, vòng chặt lấy cơ thể mình.
Cảm giác được cơ thể thơm ngát mềm mại trong ngực, khiến Diệp Ân Tuấn có chút rung động, lại nghe Thẩm Hạ Lan nói: "Có phải ấm áp hơn nhiều hay không?"
"Ừ."
Giọng Diệp Ân Tuấn hơi khàn đi.
Đâu chỉ ấm áp, mà là quá ấm áp rồi.
Diệp Ân Tuấn khẽ cười, Thẩm Hạ Lan cũng cong khóe môi.
"Diệp Ân Tuấn, anh nói nơi này là vùng ngoại thành phải không? Sao không hề có người đi lại thế? Anh xem chúng ta đã ở đây lâu như vậy rồi, thế mà không hề nhìn thấy bất kỳ xe hay người nào đi qua."
Thẩm Hạ Lan mẫn cảm nhận ra nơi này rất hoang vắng.
Con ngươi Diệp Ân Tuấn hơi co lại, anh nhìn xung quanh một chút, khẽ nói: "Không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng đừng rời khỏi tầm mắt của anh là được."
"Trời lạnh như vậy, em có thể đi chỗ nào chứ?"
Thẩm Hạ Lan khẽ nói, cảm giác chân cẳng hơi lạnh, cô bắt đầu dậm chân, định dùng cách vận động để cho cơ thể nóng lên một chút.
Diệp Ân Tuấn xoa xoa bàn tay cô, không ngừng hà hơi, nhìn cái mũi nhỏ cóng đến đỏ bừng của Thẩm Hạ Lan mà thầm có chút đau lòng.
"Là sơ suất của anh, trước khi đến nên xem tình hình thời tiết bên này."
"Cũng không trách anh được, vừa rời khỏi Trương Gia Trại đã lập tức ngồi máy bay đến đây, dù anh muốn mua gì thì ở Trương Gia Trại cũng chưa chắc có thể mua được. Thanh Loan chắc sắp đến rồi nhỉ? Chúng ta kiên trì một chút là được, kiên trì một chút."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!