“Không biết xấu hổ!”
Cho dù lúc trước Thanh Loan từng có suy nghĩ này, nhưng bây giờ cô ta cũng sẽ không thừa nhận.
Cô ta đúng là bị mù nên mới cảm thấy Lăng Thiên Vũ thanh cao như ngọc, thậm chí còn hoang tưởng muốn qua đêm với anh ta.
Người đàn ông này bây giờ làm gì có dáng vẻ thanh cao chứ? Anh ta rõ ràng là một con cáo gian xảo, khoác lên mình bộ lông tuyệt đẹp để làm mọi người hoang mang.
Thẩm Hạ Lan nhìn hai người như đang tán tỉnh lẫn nhau thì cảm thấy mình ở đây đúng là dư thừa, nhưng cô lại không thể ra ngoài, làm sao bây giờ?
Cô đang suy nghĩ thì Diệp Ân Tuấn nhảy vào từ cửa sổ, nhìn thấy cảnh này thì hơi sửng sốt.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Giọng anh không lớn, anh kéo Thẩm Hạ Lan lại, không quấy rầy hai người đang “đánh nhau”.
Lăng Thiên Vũ đã thấy Diệp Ân Tuấn nhưng không có thời gianh rảnh để nói, còn Thanh Loan thì đang tức giận nên đương nhiên không để ý đến người khác, đây là lần đầu tiên cô ta vì người khác mà xem nhẹ Diệp Ân Tuấn.
Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng kể lại một lượt, khoé môi Diệp Ân Tuấn hơi nhếch lên.
“Lăng Thiên Vũ, chăm sóc ngũ công chúa cho tốt nhé, cô ấy là em gái tôi đấy.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì ôm Thẩm Hạ Lan quay người nhảy khỏi cửa sổ.
Thanh Loan nghe thấy giọng Diệp Ân Tuấn thì khựng lại, khi quay đầu thì thấy anh đã đưa Thẩm Hạ Lan đi.
Anh cứ vậy bỏ cô lại sao?
Cái gì gọi là Lăng Thiên Vũ chăm sóc cô cho tốt?
Anh nóng lòng tiễn cô ta đi thế à?
Mặc dù Thanh Loan đã từ bỏ ý định với Diệp Ân Tuấn, nhưng tình huống lúc này vẫn khiến lòng cô ta cảm thấy rất khó chịu.
Mắt cô ta lập tức đỏ lên.
Lăng Thiên Vũ thấy cô không đánh nữa thì nhỏ giọng hỏi: “Cô thích Diệp Ân Tuấn?”
“Liên quan gì đến anh?”
Thanh Loan tức giận không có chỗ nào để trút, bây giờ Lăng Thiên Vũ chủ động tới cửa, đương nhiên cô sẽ không khách sáo.
“Quên anh ấy càng sớm càng tốt, anh ấy không hợp với cô. Hơn nữa anh ấy là chồng Thẩm Hạ Lan, tôi cũng không cho phép cô nhòm ngó anh ấy.”
Lời này của Lăng Thiên Vũ khiến Thanh Loan hơi ngạc nhiên.
“Sao anh luôn nghĩ thay cho Thẩm Hạ Lan như thế? Sao? Anh cũng thích cô ấy? Thích thì theo đuổi đi, rụt rè như vậy có phải cảm thấy mình cực kỳ vĩ đại không? Lăng Thiên Vũ, anh không cảm thấy mình rất giả tạo sao?”
Lăng Thiên Vũ cười: “Ai bảo cô là tôi thích Thẩm Hạ Lan? Cho dù thích thì cũng không phải kiểu thích giữa nam và nữ, người tôi thích là ngũ công chúa cơ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!