Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói vậy, Tiêu Niệm Vi cười tươi rạng rỡ. “Cô thật thích hợp kinh doanh đó.” “Quá khen”
Hai cô gái cười cười nói nói trên đường, cảm tình giữa hai người tăng lên không ít. Xe dừng trước một con hẻm nhỏ. Thẩm Hạ Lan nghi ngờ hỏi: “Đây là đâu vậy?” “Hẻm Đuôi Chó”
Lời Tiểu Niệm Vi khiến cho Thẩm Hạ Lan bật cười.
“Đây là cái tên gì vậy chứ?” “Địa danh, nơi này khá hẹp, xe không vào được, cô đi theo tôi, không xa đâu” Tiêu Niệm Vi cười bước xuống xe. Thẩm Hạ Lan cũng xuống xe theo, cũng không hỏi gì, chỉ theo sau Tiêu Niệm Vi đi vào hẻm nhỏ.
Kiến trúc nơi đây có chút cũ kỹ, nhìn thấy có cảm giác xa xưa, với lại cũng không có xe nào ra vào, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng yên tĩnh.
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Tiêu Niệm Vi rẽ vào một ngõ nhỏ, sau đó dừng lại phía trước. “Sao vậy? Tới rồi à?”
Thẩm Hạ Lan đi theo qua, còn muốn nói gì đó thì bị Tiêu Niệm Vi túm chặt kéo đến trước một căn nhà, nhẹ tay mở cửa ra đi vào.
Hành vi này sao mà thấy giống trộm vậy. Thẩm Hạ Lan hơi nghi ngờ, nhưng cũng theo vào. Hai người đi vào dọc theo sân, Tiêu Niệm Vi tìm chỗ khác kéo Thẩm Hạ Lan núp vào.
“Sao..” “Suyt.”
Tiêu Niệm Vi ý bảo Thẩm Hạ Lan im lặng. Lúc này, Thẩm Hạ Lan cảm thấy nhịp tim đập thình thịch, nhưng mà cũng vội im lặng. Qua không bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, sau đó trong sân vang lên tiếng mở cửa. “Thẩm Niệm Niệm, cô ra đây cho tôi!”
Thẩm Hạ Lan không tài nào tưởng tượng được lại nhìn thấy Trương Hằng Chí ở đây, càng không ngờ rằng còn có thể nghe thấy cái tên Thẩm Niệm Niệm.
Là trùng tên trùng họ sao? Thẩm Hạ Lan an ủi chính mình. Nhưng lúc thấy Thẩm Niệm Niệm từ phòng bước ra, Thẩm Hạ Lan sững sờ. Thẩm Niệm Niệm sao lại ở đây? Với lại kiến trúc ở đây có thể nói là giá trị xa xỉ, chẳng lẽ cô ta có tiền mua nhà ở đây sao?
Nếu đây là nhà của Thẩm Niệm Niệm, vậy ba mẹ nhà họ Thẩm cần gì phải bán nhà? Hay đây là căn nhà cô ta dùng số tiền bán nhà để mua? Nghi vấn trong đầu Thẩm Hạ Lan liên tiếp xuất hiện.
Thẩm Niệm Niệm vừa nhìn là biết mới thức dậy, lúc thấy Trương Hằng Chí thì nổi giận đùng đùng, không hài lòng nói: “Anh làm gì vậy hả? Sáng sớm tinh mơ đã đến đây làm ồn, cũng phải để cho người ta ngủ chứ?
“Cô còn tâm trạng để ngủ sao? Bây giờ tôi bị người ta triệt đường hành nghề rồi kìa!” Trương Chí Hằng càng nghĩ càng tức giận, giọng nói cũng không khỏi to hơn một chút.
Thẩm Niệm Niệm vội vàng bịt miệng anh ta, nhìn vào trong một cái, thấp giọng nói: “Anh muốn chết à? Anh ta còn ngủ đó. Nếu như đánh thức anh ta thì anh chẳng có kết quả tốt đẹp gì đâu.”
Những lời này khiến Trường Hằng Chí sững người. Anh ta hung hăng liếc Thẩm Niệm Niệm, sau đó đập vào tay cô ta một cái. “Thẩm Niệm Niệm, tôi sắp bị cô hại chết rồi” “Đừng nói bậy bạ, tôi với anh trong sạch, tôi hại anh gì chứ?”
Thẩm Niệm Niệm ngáp dài một cái, vẻ mặt không thèm bận tâm đến.
Trương Hằng Chí tức giận nói: “Cô còn nói cô không hại tôi sao? Cô bảo tôi nhắm vào Lam Tử Thất còn gì? Không phải cô bảo tôi hành chết cô ta cũng sẽ không có ai ra mặt cho cô ta sao?”
“Sao thế? Chẳng lẽ anh lại bại trong tay con nhỏ Lam Tử Thất đó à? Vậy anh cũng quá vô dụng đó, ba Lam Tử Thất điên rồi, mẹ đã chết, đứa em trai thì tàn phế, bạn trai là người thực vật, ngay cả con đàn bà như vậy cũng không trị được sao? Bây giờ còn không biết xấu hổ mà chạy đến đây hét ầm ĩ. Trương Hằng Chí, anh có phải là đàn ông không đấy?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!