Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Cưới Chạy Bầu



Thế rồi cả ngày hôm đó tôi cứ loanh quanh dọn dẹp các kiểu cho tới tối khuya mới cầm đến điện thoại. Vừa bấm vào màn hình điện thoại đã hiện lên 2 cuộc gọi nhỡ từ một số lạ và tin nhắn hỏi thăm của cái Trang. Tôi ngước mắt nhìn đồng hồ đã điểm 11 giờ đêm, định bụng gọi lại cho số lạ kia nhưng lại sợ người ta ngủ rồi nên thôi.

Một lúc sau, tôi lại bấm vào cuộc gọi, nhìn dãy số tứ quý mà chẳng biết sao tôi lại nghĩ đó là Lâm. Nghĩ thế nên tôi đành nhấn nút gọi. Cuộc gọi đổ chuông một hồi rồi cuối cùng một giọng nói trầm thấp từ đầu dây bên kia vang lên:

- Alo!

Tôi sững sờ mất vài giây, nghe giọng nói này có chút quen tai, tôi chầm chậm lên tiếng:

- Xin lỗi, tôi thấy số của anh có gọi vào máy tôi 2 cuộc gọi nhỡ.

- Ừ.

- Anh có chuyện gì hay nhầm số không?

- Cô là Phạm Hà Duyên?

- Dạ vâng.

- Ngày mai tới công ty VINCENT làm việc. 7g30 phút có mặt.

Nói xong anh ta đã tắt máy để lại sau lưng tiếng tút tút dài và sự ngỡ ngàng của tôi. Tôi cứ nghĩ mình đang mơ nên còn véo tay mình một cái thật mạnh, sau khi có cảm giác đau tôi mới chắc chắn đây là sự thật.

Vốn định ở quê chơi mấy ngày rồi mới đi nhưng anh ta nói 7g30p phải có mặt nên đêm đó tôi ngủ cũng không được sâu giấc, chỉ sợ ngủ say là sẽ không kịp để đi Hà Nội. Đúng 5 giờ sáng mẹ chở tôi đi ra bến xe. Về được có một ngày mà lại đúng ngày bận rộn nên tôi cũng không tâm sự gì được với cả nhà, đặc biệt là ông nội, hôm qua hai ông cháu còn rủ hôm nay chơi cờ mà bây giờ đành phải đợi đến Tết.

Trước khi lên xe, mẹ còn dặn tôi:

- Lên đấy nhớ ăn uống đầy đủ, đừng nghĩ đến chuyện giảm cân rồi nhịn là không được đâu đấy.

- Vâng con biết mà, mẹ yên tâm đi. Con có giảm cân bao giờ đâu, mới có 47kg mà.

- Ừ, thế thôi đi đi kẻo muộn.

- Dạ, mẹ và mọi người giữ gìn sức khỏe. 26 Tết con về.

- Ừm mẹ biết rồi.

Sau gần 2 tiếng đồng hồ ngồi trên xe tới ê ẩm cả người thì cuối cùng tôi cũng đến đất Hà Nội lúc 7 giờ kém 10 phút. Vừa về đến nhà, tôi vội vàng đi thay đồ, vì là ngày đầu tiên đến nhận việc nên tôi trang điểm sương sương một chút. Cũng may là công ty cũng khá gần so với chung cư tôi ở nên cũng không bị muộn giờ làm. Tôi quên chưa kể với cái Trang nên khi thấy tôi ở công ty nó ngạc nhiên đến nỗi hét ầm lên:

- Ê ê, sao mày lại ở đây hả Duyên?

- Ờ thì nay tao tới nhận việc mà. Tao quên chưa nói với mày, tao mới nhận được quyết định lúc đêm qua thôi.

Cái Trang nghe xong vui sướng định hét lên nữa thì tôi đưa tay lên miệng suỵt suỵt ý nói tém tém lại. Thế rồi lúc này một cô gái có dáng người cao ráo bước tới chỗ tôi và Trang đang đứng.

- Xin chào, tôi là Linh, là thư ký của anh Lâm. Mời cô theo tôi lên phòng tổng giám đốc.

- Dạ vâng, cảm ơn cô.

Lúc tôi tới thì thấy Lâm đang ngồi trên bàn làm việc, mắt chăm chú nhìn màn hình máy tính. Mà do hôm nay anh mặc chiếc áo sơ mi hơi trễ cổ nên tôi để ý thấy ở khoé bên trái có vết đỏ như bị ai cắn. Tự nhiên làm tôi nhớ đến vết tích đêm hôm ấy tôi để lại cho anh ta, lòng thấy hoang mang tột độ, lẽ nào tôi bạo lực đến thế sao?

- Sếp, đây là cô Hà Duyên.

- Ừ tôi biết rồi.

Lâm vẫn chăm chú nhìn màn hình máy tính mà không hề ngước mắt lên nhìn tôi. Tôi cười gượng nói:

- Dạ em chào sếp.

- Ừ, cô ngồi xuống rồi tôi bàn giao công việc cho cô.

- Dạ vâng.

Lúc này Linh vẫn đứng và phía sau quan sát anh ta, ngập ngừng định nói gì đó. Cuối cùng Lâm mới ngẩng đầu lên hỏi:

- Còn chuyện gì nữa sao?

- Sếp…cổ sếp em thấy có vết tím đỏ, sếp bị sao vậy ạ?

Lâm cúi xuống nhìn cổ mình, vài giây sau đó thản nhiên trả lời:

- Không sao, bị chó cắn tí thôi.

Nam chính truyện này thỉnh thoảng có những câu nói đi vào lòng đất lắm các chị ơi ahihi mọi người đừng quên yêu thương em bằng những nút like, lượt chia sẻ và cmt giúp em nhớ😍😍động lực lắm ấy ạ☺️☺️

Nhấn Mở Bình Luận