- Em cũng ở đây à?
- Anh với cô ấy là thế nào?
Lâm hít một hơi thật sâu, tôi cảm giác như anh đang cố nén điều gì đó vào lòng, anh quay mặt đi ra hướng khác rồi mới trả lời tôi:
- Phụ nữ giống như một món ăn, ăn hoài một món thì cũng chán thôi.
Tôi đứng đối diện anh, từng câu từng chữ rõ ràng khiến tai tôi như ù đi. Có lẽ thà một lần đau đến chết còn hơn ngàn lần đau dai dẳng.
- Hai người? Từ bao giờ?
- Bao giờ thì bây giờ cũng đâu có quan trọng. Tôi phản bội em, tôi sai…tôi xin lỗi. Tôi cứ nghĩ mình yêu em thật lòng, nhưng cho tới khi chạm vào người phụ nữ khác, tôi cảm thấy sung sướng hơn ở bên em.
Khốn kiếp! Từng lời nói ấy đã thực sự giết chết trái tim tôi rồi. Tôi gườm gườm nhìn anh, sau đó không đủ kiên nhẫn để đứng thêm đây một giây phút nào nữa. Không nhanh không chậm, tôi xoay người chạy rời khỏi quán cafe. Lúc tôi chạy ra khỏi quán, từng hạt mưa thổi vào mặt như từng nhát dao đâm thẳng vào tâm can. Tôi chạy như điên trên con đường ấy, mặc kệ giọng nói của cái Trang đang gào thét phía sau.
Tôi không biết mình chạy đi bao xa, chỉ khi tôi thấy con đường trước mặt mờ dần thì bỗng thấy trời đất tối sầm cả lại. Tôi không làm chủ được bản thân, cuối cùng ngã vật ra, không còn biết gì nữa.
Không biết tôi ngất đi bao lâu, đến khi tôi tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên giường, cái Trang từ ngoài bước vào nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!