Chương 619: Vào nhà họ Dương
Bắc Minh Vân hình như phát hiện ra vấn đề, toàn bộ hành thi xuất hiện trong nghĩa địa đã không dưới mấy chục con, nhưng trong vòng mười mét xung quanh Nho Nhỏ lại không có một con nào, hơn nữa chỉ cần Bắc Minh Vân ôm Nho Nhỏ tiến về phía trước, bọn chúng đều lui về phía sau “Có vẻ như vậy! Đúng rồi, Hạ Trường đã từng nói Nho Nhỏ có khả năng khống chế hành thi, Bắc Minh Vân, cô thử để Nho Nhỏ thử một chút, xem có thể khống chế những hành thi này hay không!”
Bắc Minh Vân gật đầu, nhìn về phía Nho Nhỏ: “Nho Nhỏ, em có thể khống chế bọn chúng không?”
Nho Nhỏ gật đầu: “Có thể!”
Trong lúc nói chuyện, Nho Nhỏ vươn bàn tay non nớt hướng về phía những hành thi kia nói: “Các người tránh hết ra đi!
Không ngờ rằng những hành thi kia thực sự đều ngoan ngoãn lui sang một bên, giống như đang nhận lệnh của chủ nhân, cúi đầu không dám nhìn thắng! “Nho Nhỏ, em thật tuyệt vời! ”
Bắc Minh Vân vui vẻ khen ngợi “Vâng, vâng! Nho Nhỏ còn có thể lợi hại hơn nữa!
Trong lúc nói chuyện, Nho Nhỏ giống như một đứa trẻ muốn được khen, hướng về phía những hành thi kia mà ra lệnh: “Các người đều quỳ xuống hết đi!” Những hành thi kia đương nhiên đều ngoan ngoãn quỳ xuống, Nho Nhỏ đắc ý ngẩng đầu hướng về phía Bắc Minh
Vân: “Chị thấy em lợi hại không? ” “Lợi hại! Nho Nhỏ là lợi hại nhất!” “Chúng ta đi thôi!”
Mấy người họ dưới sự trợ giúp của Nho Nhỏ, bình yên vượt qua được đảm hành thi, đi tới bên cạnh đầm lầy độc chướng, nhìn đầm lầy dưới chân không ngừng biến chuyển, ánh mắt Trương Thành Quân trở nên nặng nề nói: “Tôi có thể cảm nhận được bên trong đầm lầy này khí độc rất khủng khiếp, hơn nữa còn xen lẫn thi khí cùng với âm khí, đừng nói người bình thường, nếu như chúng ta tùy tiện đi vào, cũng không biết có thể chịu được nổi bao lâu!”
Cửa vào gia trang nhà họ Dương rất có khả năng là ở dưới đầm lầy này! “Nhưng mà, chúng ta đi xuống bằng cách nào?” Bắc Minh Vân hiện tại đặt ra một câu hỏi:
Ba người Diệp Phùng hướng ánh mắt về phía Nho Nhỏ! Bắc Minh Vân nhìn thấy ba ánh mắt không có ý tốt của bọn họ, liền lên tiếng bảo vệ Nho Nhỏ: “Các anh… các anh nhìn Nho Nhỏ làm gì, tôi nói cho các anh biết, Nho Nhỏ của chúng ta nhỏ bé như vậy, chuyện nguy hiểm như thế này chắc chắn là không thể!”
Trên mặt ba người hiện lên một tia khó hiểu? Cái gì mà Nho Nhỏ nhà bọn họ chứ? Tuổi của nó, so với bốn người chúng ta cộng lại còn lớn hơn, còn cần cô phải bảo vệ như đứa trẻ này sao?
Ba người không nói gì, chỉ nhìn thẳng Bắc Minh Vân, Bắc Minh Vân bị ảnh mắt ba người bọn họ nhìn thật sự chịu không nổi, cúi đầu hỏi Nho Nhỏ: “Nho Nhỏ, em có cách để đi xuống đấy không? Nếu không thì đừng miễn cưỡng nhé!”
Nho Nhỏ cảm nhận được sự quan tâm này, trong lòng cảm thấy được sự ấm áp, nhìn Bắc Minh Vân: “Chị muốn đi xuống sao?”
Bắc Minh Vân gật đầu: “Đúng vậy, chị muốn đi xuống, cần Nho Nhỏ giúp đỡ, nhưng nếu Nho Nhỏ không có cách thì không cần miễn cưỡng đâu, chị không muốn Nho Nhỏ bị thương, nếu không được thì cứ để cho ba người bọn họ đi xuống thử đi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!