Hạ Nhược Y nghĩ như thế, nhưng Vương Hiểu Nha lại cảm thấy Hạ Nhược Y đây là đang nói lời giận dỗi, lấy đâu ra người phụ nữ nào lại hy vọng chồng của mình là shipper chứ?
Nhất là Hạ Nhược Y, khi đại học tâm cao khí ngạo lại nổi tiếng như thế, trong số người theo đuổi không thiếu những phú nhị đại và quan nhị đại, còn có người đàn ông kinh tài diễm liệt, nhưng những người đó, Hạ Nhược Y lại không có nhìn trúng một ai.
Lúc đó mọi người đều cảm thấy người đàn ông mà sau này Hạ Nhược Y muốn gả cho tuyệt đối là nhân trung chi long, định thiên lập đại.
Nhưng không ai ngờ, Hạ Nhược Y vừa tốt nghiệp thì đã kết hôn, hơn nữa người kết hôn với cô lại là một shipper.
Năm đó, chuyện này đã khiến rất nhiều người trố mắt, gây nên náo động rất lớn trong group chat, không biết có bao nhiêu đàn ông đã uống rượu say khướt với ngày Hạ Nhược Y kết hôn.
Đương nhiên, cũng có người phụ nữ ngu ngốc, sau khi nghe được tin tức này, hứng phấn mấy ngày liền, cuối cùng không cần bị cái bóng của Hạ Nhược Y che phủ nữa.
Vương Hiểu Nha năm đó tự nhiên cũng từng đố kỵ với Hạ Nhược Y, bởi vì người con trai cô ta thích, không thích cô ta, ngược lại thích Hạ Nhược Y, bởi vì chuyện này, cô ta đã đố kỵ với Hạ Nhược Y rất lâu, thậm chí đạt đến mức căm ghét.
Nhưng về sau, sau khi nghe Hạ Nhược Y kết hôn với một shipper, loại đố kỵ này của cô ta đã giảm đi rất nhiều rồi.
Đến hôm nay, nhìn thấy mức độ thê thảm này của Hạ Nhược Y, Vương Hiểu Nha lại không có đố kỵ, thậm chí còn có một tia đồng cảm, lớn lên có xinh đẹp nữa thì có tác dụng gì, số không tốt thì cũng như không.
Chỉ có thể nói tâm tư của phụ nữ quá phức tạp, Hạ Nhược Y nếu như biết, chỉ vì một câu nói của cô, Vương Hiểu Nha nghĩ nhiều như thế, sợ rằng sẽ sửng sốt nói không ra lời.
“Đúng rồi, Nhược Y, cậu nói vết thương trên mặt của cậu không phải chồng cậu đánh, là một người phụ nữ đánh, cô ta tại sao lại đánh cậu?” Vương Hiểu Nha hiếu kỳ nói, tính cách của Hạ Nhược Y thuộc loại dịu dàng yên tĩnh đó, bình thường căn bản sẽ không chủ động gây chuyện, thế sao hôm nay lại bị người khác đánh.
Hạ Nhược Y lại kể lại chuyện ở cửa hàng đồ hiệu một lượt, có điều lược đi chuyện phía sau của Tần Hổ.
Sau khi nghe xong, Vương Hiểu Nha cũng tức giận không thôi, mắng: “Người phụ nữ thối tha đó sao có thể ngang ngược như thế chứ?”
Hạ Nhược Y lắc đầu cười khổ, Nghiêm Xuân Mai ngang ngược như thế, chắc chắn là có chỗ dựa, chỗ dựa của cô ta chính là Tần Hổ, có điều lần này, thấy bộ dạng tức giận của Trần Dật Thần, sợ rằng 10 Tần Hổ cũng không chịu được.
“Cậu nói chồng của cậu ở lại xử lý người phụ nữ thối tha đó, cậu không hỏi anh ta xử lý thế nào sao? Liệu không phải đợi sau khi cậu đi, chồng của cậu trực tiếp thả người phụ nữ thối tha đó chứ.” Vương Hiểu Nha hỏi, cô ta không có ngốc, nếu như những lời Hạ Nhược Y nói là thật, vậy nói rõ người phụ nữ đánh Hạ Nhược Y tuyệt đối rất có bối cảnh.
Mà chồng của Hạ Nhược Y chẳng qua chỉ là một shipper, đối diện với loại người phụ nữ có bối cảnh đó, đừng nói xử lý người ta, không bị người ta xử lý đã không tồi rồi, thậm chí nghiêm trọng hơn, Vương Hiểu Nha cũng cảm thấy, sau khi Hạ Nhược Y đi, Trần Dật Thần sợ rằng sẽ trực tiếp nhận sai xin lỗi với người phụ nữ đó.
Hạ Nhược Y lắc đầu, nói: “Không đâu, tớ tin chồng của tớ.”
Vương Hiểu Nha bĩu môi, tin cái rắm, chồng của cậu rõ ràng là hèn, định bỏ qua, nếu không chắc sẽ để cậu ở lại đó, tận mắt nhìn thấy anh ta dạy dỗ người phụ nữ thối tha đó rồi.
Có điều những lời này Vương Hiểu Nha cũng chỉ có thể nghĩ ở trong lòng, sẽ không nói ra, nói ra rõ ràng vạch mặt Hạ Nhược Y, khiến Hạ Nhược Y không vui.
Lúc này, Trần Dật Thần bước vào.
Thấy Hạ Nhược Y bình yên vô sự, Trần Dật Thần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Ông xã, anh đến rồi.” Khóe môi của Hạ Nhược Y cong lên, nhìn thấy Trần Dật Thần, trái tim của cô tự nhiên cảm thấy bình yên rồi.
“Ừm, cảm thấy như thế nào rồi?” Trần Dật Thần dịu giọng nói.
“Đã không sao rồi.” Hạ Nhược Y lắc đầu nói.
“Anh chính là chồng của Nhược Y?” Vương Hiểu Nha không nhịn được mở miệng, từ lúc Trần Dật Thần bước vào, cô ta bắt đầu đánh giá Trần Dật Thần, bây giờ xem ra, quả nhiên rất bình thường, cũng không biết Hạ Nhược Y nhìn trúng anh ở điểm nào.
Trần Dật Thần nghi hoặc liếc nhìn Vương Hiểu Nha, đây là ai?
“Ông xã, cậu ấy tên là Vương Hiểu Nha, là bạn cùng phòng thời đại học của em.” Hạ Nhược Y giải thích.
“Chào cô, tôi tên Trần Dật Thần.” Trần Dật Thần đưa tay, thì ra là bạn cùng phòng thời đại học của Nhược Y.
“Chào anh.” Mặc dù có hơi không tình nguyện, nhưng Vương Hiểu Nha vẫn chìa tay, nắm tay với Trần Dật Thần.
“Trần Dật Thần, anh đã xử lý như thế nào với người phụ nữ đã đánh Nhược Y?” Vương Hiểu Nha hỏi.
“Tôi đã báo cảnh sát, cô ta bị cảnh sát dẫn đi.” Trần Dật Thần khẽ mỉm cười, nói.
“Báo cảnh sát?” Vương Hiểu Nha có hơi khinh thường: “Báo cảnh sát thì có tác dụng gì, người phụ nữ thối tha đó, rõ ràng có bối cảnh có cửa chạy, đến đồn cảnh sát, người ta nhiều nhất cho cảnh sát ít tiền, sau đó chuyện shit gì cũng không có.”
Trần Dật Thần lắc đầu, cũng không nói gì, anh đương nhiên không thể nói cho Vương Hiểu Nha biết anh trực tiếp khiến Nghiêm Xuân Mai và Chu Lị trả giá bằng cả tính mạng.
Hạ Nhược Y mỉm cười, Trần Dật Thần sẽ báo cảnh sát sao? Dù sao cô không tin.
Thấy Trần Dật Thần không nói, Vương Hiểu Nha có hơi không vui, bất bình thay Hạ Nhược Y: “Theo tôi thấy anh không nên báo cảnh sát, anh nên ở đó xé rách miệng của người phụ nữ thối tha đó, anh báo cảnh sát, há không phải khiến Nhược Y bị đánh oan hay sao.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!