Cố Lan San bỗng dưng đỏ mặt, trong lòng không biết có chuyện gì xảy ra, nhịp tim lập tức đập nhanh, cô giống như là thiếu nữ hoài xuân, toàn thân cao thấp tràn đầy khẩn trương.
Một chuỗi tiếng bước chân, càng ngày càng gần, tiếng pháo ngoài cửa sổ vẫn đôm đốp đôm đốp nổ vang như cũ.
Sáu phụ dâu ở cửa cũng phản ứng rất nhanh đứng chắn ở cửa: “Nhanh lên một chút nhanh lên một chút đứng ngay ngắn nào, ngăn ở trước cửa, cũng đừng cho bọn họ dễ dàng vào nhé!”
Sáu phụ dâu, trong đó năm người đều là chị của Thịnh Thế, trong năm người còn có chị họ của Thịnh Thế là Thịnh Ngữ, có vẻ rất hưng phấn đứng đầu ở cửa, hướng về Thịnh Thế đang bước những bước chân vội vàng lên lầu nói: “Nhị Thập, nếu muốn đi vào, trước có thể phải có chút biểu hiện nha.”
“Biểu hiện thế nào?” Hạ Phồn Hoa theo sát phía sau Thịnh Thế, trên mặt mang theo cười đùa, hỏi tiếp lời.
“Dĩ nhiên là ca hát nha.” Một người chị họ nói một câu.
“Ca hát này là muốn hát, nhưng muốn hát bảy bài.” Triệu Lị tăng thêm điều kiện.
Lại có một chị họ nói: “Bảy bài đều là tình ca, hơn nữa còn phải chơi đô mi nô nữa.”
“Chơi đô mi nô là có nghĩ là, chữ cuối cùng của bài này sẽ là chữ thứ nhất của bài tiếp theo.”
“Đúng vậy, đúng vậy, đến đây đi, hát xong rồi, sẽ cho mấy người đi vào.”
“Vì để giảm bớt khó khăn, cho phép mọi người hài âm.”
(Hài âm: Chỉ âm thanh hoà hợp, tức là hoà âm, hiểu nôm na là cùng nhau hát.”
Thịnh Ngữ nói: “Trước tôi sẽ bắt đầu, hát ca khúc kinh điển của Thái Y Lâm và Đào Triết đi, tay trong tay, chúng ta cùng nhau bước đi, đem cả đời em giao cho anh, ngày hôm nay không nên quay đầu lại, ngày mai rồi người sẽ già, hôm nay em phải lấy anh.”
(Lovenoo1510: Bài này là bài Hôm nay em phải lấy anh của Thái Y Lâm và Đào Triết, còn là cả nhạc trong phim Yêu em từ cái nhìn đầu tiên bản truyền hình nữa, mọi người có thể nghe thử.)
Chữ cuối cùng là một chữ “Anh”.
Lời ca, có rất nhiều, nhưng thời khắc mấu chốt, sáu người phù rể này cộng thêm một chú rể mới như xe bị tuột xích, mọi người nhìn ta, ta nhìn người, cuối cùng vẫn là Quý Lưu Niên ấp úng hát một câu trong bài 《ánh trăng tàn khốc》của Lâm Hựu Gia: “Anh vẫn đang lang bạt, nhưng anh vẫn chưa nhìn thấy đại dương, anh cho rằng em đã là quá khứ, hoá ra con tim này vẫn nằm ở trong tay em.”
Chữ thượng………
(Tiếng Trung là上: ra hán việt nó là trên, thượng, ứng với câu hát cuối là từ ‘trong’ ở trong câu ‘trong tay em’)
Trong nháy mắt tất cả đều yên tĩnh.
Thịnh Thế thấy Cố Lan San ở bên trong cách mấy phụ dâu, lòng càng ngứa ngáy khó chịu, hung hăng trừng mắt liếc Quý Lưu Niên, sau đó một bên giơ lòng bàn tay ra làm khoé môi Hạ Phồn Hoa bất chợt nâng lên, bày ra động tác, hát một bài cười châm biếm của Phạm Hiểu Huyên 《 tắm kỳ ca 》:“Xông lên, tắm một cái, ngồi xoa xao, xoa xoa bên phải, có thời gian thì nắm chặt tay.”
(Lovenoo1510: Bài này ta không tìm thấy, mọi người thông cảm nha.”
“Dưới trời mưa, anh ở phía sau nhìn em…….” Lại một phù rể khác tiếp một câu, chỉ là vừa mới tiến vào trạng thái hát, đã bị Thịnh Thế nhanh chóng chặn lại: “Em là ánh mắt của anh, làm anh biến đổi nhận thức để mình không sợ chết, cả anh và mắt em, dẫn anh xuyên qua đám đông chen chúc, em là anh……..”
Thịnh Thế dừng một chút, liền lập tức thay đổi câu tiếp theo: “Anh vẫn đang lang bạt, nhưng vẫn chưa nhìn thấy đại dương, anh cho rằng em đã là quá khứ, hoá ra con tim này vẫn nằm ở trong tay em.”
Vòng tới vòng lui, cứ như vậy bị Thịnh Thế hung hăng quay lại ban đầu, vì để có thể dễ dàng lượm bài có sẵn, lại tiếp tuch hát bài tắm kỳ ca: “Xông lên, tắm một cái, ngồi xoa xao, xoa xoa bên phải, có thời gian thì nắm chặt tay.”
“Không được, không được, Nhị Thập đây là chơi lại!” Một chị họ liếc Thịnh Thế một cái, khoát tay, yêu cầu xoá bỏ, những phụ dâu khác cũng vội vàng ăn khớp theo: “Đầu óc Nhị Thập là tệ nhất.”
“Chữ cuối cùng mới vừa rồi là cái từ gì kia mà, để cho Nhị Thập nghĩ ra một câu mới, nghĩ được thì cho vào.”
(Lời tác giả: Có mấy lời ca, mà làm ta kẹt nửa ngày)
(Lovenoo1510: Má Dạ à, có mấy lời ca của má làm tui kẹt cả ngày nè T.T)