Mặc dù Cố Lan San rất muốn kiếm tiền, nhưng nếu cô đã gả cho Thịnh Thế, đương nhiên là phải suy nghĩ về việc giữ gìn mặt mũi cho nhà họ Thịnh.
”Đó không phải là con hát, đó là tác phẩm nghệ thuật.” Giọng điệu của Vương Đạo có chút cao, rất dễ nhận thấy hắn có chút phản đối đối với lời nói của Cố Lan San.
Đối với Vương Đạo mà nói, một tác phẩm tốt có thể tạo ra một minh tinh tốt, là thành tựu của ông ta. Truyện chính ở ~ ТRUМT RUYEЛ. vИ ~
Vương Đạo nói dứt lời, thấy long mày Cố Lan San hơi nhíu một cái, m,ặc dù đáy lông cảm thán, cô gái này thật sự là quà tặng tươi đẹp nhất mà trời cao đưa đến trước mặt ông ta, dù cau mày nhưng lại cũng có thể rung động lòng người đến vậy.
Ông ta cảm thấy, chỉ cần mình có thể khiến người phụ nữ này làm nữ chính trong phim của ông ta, chỉ cần tướng mạo của cô xuất hiện trên màn hình cũng đã đủ để làm rất nhiều người kinh ngạc.
Vương Đạo lập tức thay đổi giọng nói, bày ra một gương mặt dễ bàn chuyện: “Chẳng lẽ cô không muốn trên đài truyền hình, điện ảnh, trên đường cái, đều có bóng dáng của cô? Không muốn đi tới chỗ nào cũng có thể nghe thấy người khác đang bàn tán về cô? Cô thử nghĩ xem, có phải rất tự hào hay không? Hơn nữa, cô có đặc biệt thích minh tinh hay không? Cho đến lúc này, không chừng cô còn có thể hợp tác với bọn họ!”
”Tôi nói, tôi không có hứng thú.” Cố Lan San bĩu môi, dừng một chút, nói:“Ông có thể thưởng thức tôi... tôi rất vui mừng, nhưng mà tôi lại không muốn làm minh tinh. Tôi là một phóng viên, hôm nay tôi đến phỏng vấn ông lại bị các người mang đi, hiện tại có phải là ông nên thả tôi đi rồi hay không?”
Vương Đạo có chút không vui, nếu không phải ông ta nhìn trúng diện mạo của cô, muốn nâng cô thành một minh tinh dưới trướng của mình, ông ta mới không ôn tồn hòa khí với cô như vậy: “Cô cũng biết thủ đoạn của tôi không ít, phải biết rằng chuyện của phóng viên bị phát hiện, kết quả đều rất thảm. Nhìn dáng dấp của cô đẹp mắt như vậy, tôi cũng không đành lòng tổn thương. Chỉ cần cô đồng ý diễn vai nữ chính bộ phim tiếp theo của tôi, tôi bảo đảm sẽ xóa bỏ chuyện của cô với tôi. Hơn nữa, mặc kệ cô có quan hệ gì với Tô Kiều Kiều, tôi đều có thể làm cho cô có thể bước xa hơn cô ta trong ngành giải trí, để cho cô ta thấy cô cũng phải cúi đầu!”
Cố Lan San liếc mắt nhìn Vương Đạo, nói: “Tôi không thích ở lại nói chuyện. Vương Đạo, ngài thu lại miệng lưỡi đi, tôi sẽ tuyệt đối không làm minh tinh.”
Vương Đạo nghe được lời nói cứng rắn của Cố Lan San thì có chút không cam tâm bỏ qua cho dung nhan xinh đẹp này, giọng điệu lập tức cũng có chút cứng rắn hơn: “Có làm minh tinh hay không cũng không phải là điều cô có thể tính toán, có biết tôi có xuất thân như thế nào không?”
”Tôi bắt đầu từ làm phim cấp 3, lúc ấy không biết bao nhiêu sao nữ phim cấp 3 đến chỗ ta, sống chết không chịu quay phim, nhưng cuối cùng là không người nào là không ngoan ngoãn nghe theo!”
”Cho nên, tôi khuyên cô nên biết thức thời, tốt nhất là ngoan ngoãn đi, cũng đừng buộc tôi, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.”
Dáng dấp của Vương Đạo hơi mập, lông mày rất thô, thái độ một cứng rắn, xem ra có mấy phần sát khí, rất nhiều nữ minh tinh thật ra thì đều hơi sợ ông ta, nhưng Cố Lan San lại vô cùng bình tĩnh mà ngồi một chỗ, một chút cũng không cử động.
”Chỉ là, cô cũng đừng sợ, tôi chính là người thương hương tiếc ngọc, dung mạo của cô xinh đẹp như vậy, tôi nhất định sẽ thương yêu cô hơn so với những người khác. Da của cô thoạt nhìn rất tốt, trời sinh sao? Trắng trắng mềm mềm, lúc sờ vào cảm giác rất không tồi chứ?”
Đáy mắt Cố Lan San thoáng hiện lên một tia chán ghét, cô nhìn ra ngoài.