Chị ta nghi ngờ nhưng cũng không dám quấy rầy sếp tổng, rón rén định rời đi lại nghe thấy đằng sau truyền đến: “Sở Sở..... Sở Sở..... “
Nghe giọng điệu như vậy thì chị ta vô thức quay đầu lại, lại thấy sếp tổng không gì không làm được lại đang chôn mặt vào lòng bàn tay, bả vai run lên, giống như đang chịu đựng áp lựng gì đó hoặc đang khóc.
Chị ta cũng không biết bản thân suy nghĩ gì, giống như mất hồn mất vía. Cho nên, về đến nhà, trong đầu chị ta vẫn là hình ảnh kia.
Căn bản, chị ta không thể tưởng tượng được, cô ở bên cạnh sếp tổng lâu như vậy, trong cảm nhận của chị ta thì thật ra không có chuyện gì có thể làm khó sếp. Vậy mà, lại có lúc trông thấy cậu ấy bất lực, yếu ớt như vậy!
Lúc đó, sếp tổng chỉ gọi “Sở Sở”..... giống như tên một cô gái, là tên người trong lòng của cậu ấy sao?
Sau đó, có một lần vì chị ta bay chuyến sớm về Bắc Kinh, nghĩ rằng về nhà rồi đến công ty sẽ bị muôn nên đến công ty luôn. Lúc đó, mới chỉ sáu giờ sáng, trong công ty chẳng có ai. Hàng ngày, chị ta đều dọn dẹp văn phòng cho sếp tổng. Hôm nay đến sớm, chị ta cũng vào sớm hơn, đang dọn dẹp bàn làm việc lại thấy trên đó có một tờ giấy bỏ đi, mặt trên là chữ viết rông bay phượng múa của cậu ấy. Chị ta nhìn kỹ một chút mới nhìn ra đó là chữ ‘Sở Sở’. Lại là ‘Sở Sở’, chị ta hơi sợ một chút, lại nghe thấy tiếng động từ phòng nghỉ của sếp, ngẩng đầu lên lại thấy sếp tổng vừa tỉnh ngủ.
Thế mà sếp lại qua đêm ở công ty?
Từ sau lần đó, chị ta cũng chú ý quan sát đến sếp tổng hơ, phát hiện, rõ ràng cậu ấy đều cặp kè với nhiều phụ nữ khác nhau nhưng buổi tối vẫn quay lại công ty. Mà chị ta còn phát hiện một điều, tất cả những người phụ nữ xung quanh cậu ấy đều có một điểm giống nhau. Đó chính là họ đều có một mái tóc xoăn dài, đen nhánh, làn da trắng nõn, mắt to khi cười rộ lên có lúm đồng tiền mờ mờ.
Chị ta đoán có lẽ ‘Sở Sở’ trong lòng sếp tổng cũng có những đặc điểm này.
Người ngoài đều cảm thấy được sếp tổng cực kỳ phong lưu, cưới vợ rồi mà vẫn ở bên ngoài ăn chơi lêu lổng. Kỳ thật chỉ có chị ta biết, sếp tổng rất chung thủy. Cô gái mà sếp tổng yêu tên là ‘Sở Sở’. Sau khi kết hôn với Cố Lan San, cậu ấy cũng không vui vẻ.....
Mà lúc này, sếp tổng đứng đó, mang vẻ mặt u sầu nhìn ra ngoài cửa sổ vẫn là vì cô gái tên ‘Sở Sở’ kia sao?
Đang lúc thư ký do dự có nên vào hay không thì điện thoại trên bàn làm việc đột nhiên vang lên.
Người đàn ông hoàn hồn, thản nhiên đến bên cạnh, nghe điện thoại.
Không biết đầu dây bên kia nói gì mà khiến người đàn ông lúc trước còn mang vẻ mặt buồn bã trở nên có chút gấp gáp, giọng nói cũng trở nên bén nhọn: “Bà nói cái gì? Cô ấy một mình đến Cố gia? Bà điên sao? Sao lại để cô ấy một mình đến đó?”
Anh rống xong cũng cúp điện thoại, cũng chẳng kịp lấy áo khoác, chỉ kịp lấy chìa khóa đi ra văn phòng.
Thư ký không kịp tránh chỉ có thể nhỏ giọng nói với Thịnh Thế: “Thịnh tiên sinh, đã có bản kế hoạch mới bọn họ kêu tôi mời ngài qua đó cho ý kiến!”
“Hôm nay là chủ nhật, không cần đi làm, có kế hoạch gì thì ngày mai đưa tôi xem! Có ngày cuối tuần cũng nên để cho người ta nghỉ ngơi một ngày!”