Editor: Trịnh Phương
Nghĩ tới đây, Vương Giai Di liền cầm micro, nói tiếp: “Thật ra thì tôi căn bản không muốn tham gia tiệc rượu từ thiện, là bà Cố bảo tôi tham gia, tất cả đều là bà ta an bài cho tôi. Bà ta muốn tôi làm chuyện tốt, sau đó nhân cơ hội này làm cha tôi vui vẻ, sau đó muốn tôi giúp bọn họ làm ăn!”
“Lúc trước cũng có không ít chuyện như vậy. Ví như bây giờ nhà họ Cố bọn họ đang có một công trình ở khu vực Đông Bắc, nhưng bà ta lại để tôi ra mặt, đặt dưới danh nghĩa cha tôi!”
Càng là người đã từng thân thiết, lại càng biết rõ chi tiết, càng lúc muốn trả thù, mới có thể thực hiện một đao trí mạng!
“Những chuyện này là trên trên phương diện làm ăn, không phải là chuyện tôi cần nói, điều quan trọng nhất mà tôi muốn nói với mọi người vào tối nay chính là về nhà họ Thịnh!”
“Bà Cố ghét bỏ núi dựa là nhà họ Thịnh của con gái ruột của bà ta bị cướp đi nên không cam lòng, liền muốn xuống tay với người nối nghiệp quan trọng nhất của nhà họ Thịnh, sau đó liền nghĩ đến Cố Lan San, muốn cho Thịnh Thế bị cắm sừng, muốn khiến người nhà họ Thịnh hổ thẹn, khiến tất cả mọi người chê cười nhà họ Thịnh!”
“Thật ra thì người trong lòng của Hàn Thành Trì là Cố Ân Ân, anh ta căn bản chưa từng thay lòng đổi dạ, từ trước tới nay, anh ta cùng Cố Lan San vẫn luôn trong sạch. Sở dĩ ngày đó Hàn Thành Trì làm như vậy là bởi vì bà Cố bỏ thuốc anh ta!”
“Dĩ nhiên, sau khi Hàn Thành Trì đuổi theo Cố Ân Ân, xảy ra tai nạn xe cộ, cũng là bởi vì hiệu quả của loại thuốc kia vẫn còn, Hàn Thành Trì không thể phân biệt được tình huống ở trên đường phố cho nên mới có thể băng qua đường, bị chiếc xe chạy nhanh đâm vào!”
“Cũng may là Hàn Thành Trì phúc lớn mạng lớn nên không có chết, nếu như số mệnh của anh ta không tốt, có thể đã chết từ lúc đó rồi!”
Vương Giai Di lưu loát liên tục nói ra những lời này.
Tất cả mọi người nghe vậy đều líu lưỡi.
“Tôi biết rõ, nói miệng không thể không có bằng chứng, mọi người cần chứng cứ, cho nên chứng cứ chính là cái điện thoại di động này. Bên trong nó có cuộc đối thoại tôi vừa mới lén nghe được, nếu như các người muốn chứng thực, như vậy hiện tại tôi liền cho mọi người nghe!”
Dừng một chút, Vương Giai Di còn nói: “Chẳng qua là tôi không thu hết toàn bộ, bởi vì khi tôi bắt đầu trốn ở bên trong nghe lén, tôi căn bản không biết gì về những chuyện này, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc có thể cho mọi người biết chân tướng.”
Vương Giai Di nói xong, liền đưa điện thoại di động cho Thịnh Thế.
Thịnh Thế liếc mắt nhìn Vương Giai Di, sau đó nhận lấy điện thoại di động, liếc mắt nhìn nhân viên phục vụ ở bên cạnh, đưa điện thoại di động cho người đó.
Bà Cố đứng ở phía dưới, vẻ mặt trở nên có chút tái nhợt.
Vương Giai Di thấy sắc mặt bà ta trắng như tờ giấy, đáy lòng có chút hả giận!. Truyện hay luôn có tại -- Тгum TruуeЛ.v N --
Rất nhanh điện thoại di động đã được kết nối xong, cuộc đối thoại Vương Giai Di mới thu được một nửa liền phát ra từ dàn âm thanh chất lượng cao của bữa tiệc.
Bởi vì khoảng cách lúc đó của Vương Giai Di và Cố Ân Ân khá xa nên không thể thu rõ ràng, nhưng mọi người vẫn mơ hồ hiểu được nội dung đại khái.
Bắt đầu đoạn ghi âm là câu nói “Cho con đi tìm Giai Di, giữ con ở cửa nhà, sau đó mẹ liền cố làm ra bộ dạng rất bao dung mà mời Hàn Thành Trì tới nhà chúng ta, thuận tiện lấy danh nghĩa của con, mời Lan San tới” của Cố Ân Ân.