Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Gả Vào Hào Môn - Hồng Trần Trâm

Chương 246: Cái chết của Quách Tịnh Kỳ

 

 

Con dao dưới đất nhanh chóng được Quách Tịnh Kỳ cầm lên. Chưa một ai kịp phản ứng, người phụ nữ đó đã lao đến chỗ của Thẩm Quân Dao như một con hổ đói, con dao ở trên tay của cô ta đã kề sát ở trên cổ của Thẩm Quân Dao, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía của đám người kia, cô ta gào lên, dường như người phụ nữ này đã bị người ta dồn đến chân tường.

“Mấy người mau tránh xa tôi ra, nếu không tôi sẽ giết chết cô ta. Con dao dí mạnh vào cổ Thẩm Quân Dao. Ánh mắt của người phụ nữ này tràn đầy ngọn lửa tức giận, nó hừng hực bốc cháy ở trong lòng của người phụ nữ này. Nếu đã bị dồn đến đường cùng như vậy rồi, vậy thì cứ liều một phen đi. Cùng lắm là cùng với bọn chúng đồng quy vô tận thôi. “

Mấy người cảnh sát không dám manh động, họ nhìn thấy bộ dạng của Quách Tịnh Kỳ cứ như là sắp phát điên lên kia, cô ta lúc này đã bị dồn đến đường cùng, rất có thể sẽ làm ra những chuyện không ai dám tưởng tượng được.

Không những thể, trong tay của Quách Tịnh Kỳ còn có con tin, cho nên cảnh sát chỉ có thể hạ giọng mà khuyên nhủ cô ta.

“Quách Tịnh Kỳ, chúng tôi khuyên cô, nhanh chóng thả cô ấy ra. Cô càng chống đối sẽ càng không có lợi cho cô đâu. Bây giờ chỉ còn có một mình cô, đồng bọn của cô cũng đã bị bắt rồi. Còn Hướng Nghiệp Minh cũng đã chết, chúng tôi khuyên cô hãy bỏ dao xuống và đầu hàng đi, như vậy sẽ được hưởng khoan hồng”

Tất cả thuộc hạ đều đã bị cảnh sát tóm gọn lại. Còn Hướng Nghiệp Minh, người đàn ông đó cũng đã chết rồi. Cảnh sát đã khuyên hắn hãy ra đầu thú, nhưng hắn ta nhất quyết phản kháng.

Trong lúc tranh đấu, cảnh sát đã vô tình nổ súng, một viên đạn xuyên thẳng vào tim của hắn. Vậy là Hướng Nghiệp Minh chết ngay tại chỗ.

Nghe đến đây, sắc mặt của Quách Tịnh Kỳ bỗng trở nên tái nhợt. Đôi tay của cô ta bỗng nhiên run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu của người phụ nữ này tự nhiên lại dâng lên một tầng sương mỏng.

Một tay của cô ta siết chặt lấy cổ của Thẩm Quân Dao, cánh tay còn lại cầm con dao chỉ thẳng về phía của những tên cảnh sát kia. “Mấy người nói cái gì? Hướng Nghiệp Minh chết rồi?”

Quách Tịnh Kỳ phản ứng rất dữ dội. Cô ta không tin vào tai của mình, Hướng Nghiệp Minh đã thật sự chết rồi hay sao? Không thể nào. Cô ta không tin. Hướng Nghiệp Minh tuyệt đối không thể chết như vậy được.

Bọn chúng chắc chắn đang nói dối, Quách Tịnh Kỳ khẳng định với bản thân của mình là như thể. Cô ta bỗng nhiên gầm lên, bộ dạng nhếch nhác vô cùng thảm hại, trong tiếng thét của Quách Tịnh Kỳ, người ta có thể cảm nhận được một nỗi đau đang dày vò lấy người phụ nữ này.

“Mấy người nói dối! Hướng Nghiệp Minh chắc chắn vẫn còn sống, anh ấy chưa chết. Là các người đang lừa dối tôi! Là mấy người lừa tôi!”

Cảnh sát trông thấy Quách Tịnh Kỳ như vậy, bọn họ chỉ biết nghi hoặc nhìn nhau mà thôi. Bọn họ cũng không biết tại sao Quách Tịnh Kỳ đột nhiên lại trở nên kích động đến như thế. Đại diện cho đoàn cảnh sát chính là cảnh sát trưởng, ông ta bước lên trước từ từ khuyên can Quách Tịnh Kỳ. “Quách Tịnh Kỳ, chúng tôi không lừa cô! Hướng Nghiệp Minh thật sự đã chết rồi! Chúng tôi khuyên cô, mau chóng bỏ dao xuống rồi ra đầu thú, chúng tôi sẽ giúp cô giảm hình phạt xuống mức thấp nhất có thể”

Quách Tịnh Kỳ đột nhiên cười ha hả, chẳng hiểu tại sao một giọt nước mắt bỗng nhiên lăn dài ở trên gò má của cô ta. Nhưng do chiếc mũ lưỡi trai đã che đi một nửa khuôn mặt của người phụ nữ này, cho nên không một ai nhìn thấy cảm xúc đang hiện hữu trên khuôn mặt của cô ta cả.

Tiếng cười thốt lên nhưng mang đầy sự thê lương! “Chết rồi! Chết thật rồi!”

“Quách Tịnh Kỳ, đây là cơ hội cuối cùng dành cho cô. Mau thả con tin ra rồi đầu hàng. Nếu không chúng tôi sẽ nổ súng, đến lúc đó người thiệt thòi chính là cô đấy.”

Nhìn thấy cảnh sát trưởng đang bước lên phía trước, Quách Tịnh Kỳ đột nhiên phản ứng trở lại, cô ta ghì sát con dao trên tay mình vào cổ của Thẩm Quân Dao, dường như dáng vẻ đau khổ của cô ta gần như đã biến mất hoàn toàn nay chỉ có sự hận thù che mờ đi lý trí của cô ta.

“Mấy người dám tiến lên một bước, tôi sẽ giết chết con nhỏ này. Tôi chẳng cần sự khoan hồng của pháp luật, hôm nay cho dù có chết, tôi cũng bắt mấy người phải chôn cùng. Hướng Nghiệp Minh chết rồi, tôi cũng không muốn sống nữa”

Thẩm Quân Dao bị người phụ nữ này ghì chặt, cô khó khăn muốn cử động cũng không được. Sắc mặt trắng bệch, hô hấp bị người ta kiểm soát, thật sự là không thể làm gì.

Mấy tên cảnh sát kia không dám manh động, bọn họ sợ sẽ khiến Thẩm Quân Dao bị thương. Thẩm Quân Dao thở phì phào, khoé môi của người con gái khẽ mấp máy, ánh mắt lim dim nhìn về phía của cảnh sát, khó khăn bật thành tiếng.

“Mấy người cứ mặc kệ tôi, mau chóng bắt lấy cô ta đi! Không cần quan tâm đến sống chết của tôi!”

“Con khốn này, mày im miệng cho tao. Đây không phải là chỗ mày có thể nói chuyện.” Quách Tịnh Kỳ dí sát con sao sắc nhọn kia vào cổ của Thẩm Quân Dao, thiếu chút nữa là con dao ấy đã cứa vào bên trong da thịt của người con gái.

Cảnh sát không dám manh động, thuộc hạ của Trác Du Hiên phái đến đây bắt đầu trở nên mất hết kiên nhẫn, một tên nhắc nhở đám cảnh sát.

“Mấy người làm việc nhanh gọn lên, đừng để chúng tôi phải ra tay giải quyết chuyện này!”

Bọn cảnh sát lưỡng lự! Bọn họ đang không biết phải làm như thế nào thì bỗng nhiên Quách Tịnh Kỳ kêu thét lên một tiếng vì đau đớn, sắc mặt của cô ta bỗng tái nhợt, cũng vì thế Thẩm Quân Dao đã thoát ra khỏi sự khống chế của người phụ nữ này.

Mảnh thuỷ tinh lúc trước mà Thẩm Quân Dao giữ lấy, cô đã dùng nó để đâm vào người của Quách Tịnh Kỳ.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận