Chương 1478: Nghiêm Linh Trang có thể có được anh ấy, vì sao em không thể?
Cô chỉ đang nhắc nhở anh, càng là vào thời khắc sống còn này, càng phải bảo vệ tính mạng của mình.
Bởi vì nếu như không có Chiến Hàn Quân, cô cũng không sống được.
Cô chỉ muốn khiến Chiến Hàn Quân tiếc mạng Chu Mã quệt miệng, trong lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh.
Chu Mã mới không tin, Nghiêm Linh Trang yêu Chiến Hàn Quân sâu đậm như vậy.
Đi tới chỗ giao nhau, Chiến Hàn Quân nói: “Mặc Hàn, anh đưa Chu Mã về nhà.”
Nghiêm Mặc Hàn và Chu Mã cãi nhau suốt cả đường đi, lúc này chỉ mong sao có thể bỏ cái người phiền phức này: “Tại sao lại là tôi?”
Chiến Hàn Quân lẽ thẳng khí hùng: “Bởi vì tôi còn phải đưa Linh Trang về nhà.”
Nghiêm Mặc Hàn kêu một tiếng, gục đầu nói: “Tôi đưa Linh Trang về, cậu đưa cô ta về.”
Chiến Hàn Quân trừng anh ta…
Nghiêm Linh Trang đề nghị: “Anh Hàn Quân, nơi này cách nhà Chu Mã không xa, chúng ta có thể tiện đường đưa cô ấy về nhà.”
Chiến Hàn Quân đành phải chấp nhận kiến nghỉ của Nghiêm Linh Trang.
Sắc mặt Chu Mã khó coi, cô ta bị Chiến Hàn Quân ghét bỏ, lòng tự trọng bị sỉ nhục.
Chu Mã mới vừa về nhà, Dư Nhân liền sầm mặt đi tới, khiển trách: “Tính mạng của bố em đang ngàn cân treo sợi tóc, em không ở lại bên bố, không sợ bố em đi không yên sao?”
Chu Mã liếc nhìn Dư Nhân, vốn tâm trạng không vui, lúc này trút toàn bộ lên người Dư Nhân: “Em biết anh thích chị Linh Tranh, anh sợ em quấn lấy anh Hàn Quân khiến cho người trong lòng của anh không vui.”
Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân lạnh băng, xoay người cống Nghiêm Linh Trang đi.
Dư Nhân giêu cợt nói: “Thấy chưa, sự nhiệt tình của em bị làm lơ rồi.”
Chu Mã bĩu môi không nói lời nào.
Dư Nhân nói: “Nhanh vào xem bố em, nếu như không phải bác sĩ kéo dài mạng của ông ấy, ông ấy đã sớm đi gặp Diêm Vương rồi”
Chu Mã đi tới trước giường bệnh, chảy nước mắt khóc kể lể: ố nhất định phải chịu đựng, nếu như bố không cần Chu Mã, thì trên đời này không còn ai cần Chu Mã nữa”
Dư Nhân tức giận chế nhạo nói: “Em nói gì vậy? Ông cụ, gia chủ, toàn bộ người nhà họ Dư đều thương em, cũng bởi vì quá cưng chiều em, mới khiến em có cái tính tình muốn gió được gió muốn mưa được mưa.
Em muốn cái gì thì đòi chiếm cho bằng được. Nhưng anh họ của anh là trăng trên trời, ai có thể bắc thang lên trời cho em đi hái trăng chứ?”
Chu Mã thẹn quá thành gi “Anh Hàn Quân không phải là trăng, anh ấy là người.
Nghiêm Linh Trang có thể có được anh ấy, vì sao em không thể?”
“Bởi vì em không phải là Nghiêm Linh Trang.”
“Nghiêm Linh Trang có chỗ nào tốt chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!