Đây cũng có thể là lần cuối cùng Tiêu Thần được thấy Lâm Thiên Vũ vì mình mà cãi nhau với người khác. Anh ngay lập tức nắm tay cô đi qua những cặp mắt tò mò cùng soi mói, có thể nói là anh đạp theo dư luận để đưa cô đi. Mặc dù tình hình có vẻ căng thẳng nhưng Tiêu Thần lại thấy vô cùng hạnh phúc. Hai người quyến luyến không rời nửa bước. Buổi họp cổ đông cứ như thế mà kết thúc. Mọi người ai nấy cũng lục đục. đi về. Cuối cùng chỉ còn lại giám đốc nhân sự Thái Thanh cùng với phó chủ tịch Tử Yên.
“Thái tiên sinh, ông định sẽ làm gì tiếp theo?” Tử Yên tiến lại gần ông ta hỏi.
Thái Thanh liền lắc đầu đáp: “Cô cũng đã nhìn thấy rồi đó, tôi còn biết làm gì nữa. Nếu như người ta đã có lòng muốn đuổi thì tôi đi thôi. Thật ra tôi biết yêu cầu của mình hơi quá đáng nhưng dù sao đó cũng là điều kiện duy nhất của giám đốc Trương Hàn. Nếu bỏ lỡ mối làm ăn này, công ta chúng ta sẽ thiệt thòi lớn.”
Ngừng một lát, ông ta lại thở dài: “Cái cô Tiêu Thần đó chỉ là một thư ký nhỏ nhoi mà có thể có tầm ảnh hưởng lớn như vậy, âu cũng lợi hại thật đấy. Tôi đã già rồi, đến lúc phải nghỉ hưu rồi. Nếu đã là như thế thì tôi cũng xin được rút lui thôi. Tôi không thể nào tiếp tục làm việc cho một cấp trên như vậy nữa.”
Nói rồi, ông ta liền xách tập hồ sơ định đi khỏi. Tuy nhiên Tử Yên đã vội ngăn cản: “Giám đốc Thái, ông chờ đã. Tôi còn có chuyện muốn nói.”
Thái Thanh liền quay lại nhìn thì Tử Yên đã đến trước mặt ông ta.
“Thật ra cô ta chỉ là một thư ký nhỏ nhoi mà thôi. Nếu như vì vậy mà ông bỏ đi thì cũng thật là không đáng chút nào. Lâm Thiên Vũ là một người đàn ông hào hoa phong nhã. Anh ấy dễ yêu nhưng cũng dễ chia tay. Tôi là bạn của anh ấy đã lâu rồi, chẳng lẽ tôi không còn hiểu rõ anh ấy hơn ông sao? Theo tôi thấy ông cứ kiên nhãn một thời gian nữa. Tôi tin rằng mối quan hệ giữa họ sẽ không còn duy trì được bao lâu nữa đâu.
Những lời của Tử Yên làm Thái Thanh có vẻ do dự: “Cô nói thật chứ? Tôi lấy gì để tin cô? Tim là của Lâm Thiên Vũ, anh ta muốn yêu ai thì yêu người đó thôi.”
“Vậy mà tôi có thể dự đoán được đó. Thái Thanh, ông hãy ngồi đó mà chờ xem đi. Hãy cho tôi một thời gian nữa đã, tôi sẽ chứng minh cho ông thấy. Trong luc này ông hãy học cách nhãn nại cái đã. Tôi biết ông cũng không cam tâm khi ra đi đúng không?” Tử Yên nói bằng một chất giọng tự tin.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!