Tiêu Thần ngập ngừng đáp: “Em thật sự rất muốn gả cho. anh. Thế nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện đó em lại cảm thấy bản thân mình đã quá đòi hỏi và mong cầu. Liệu em có tham lam quá chăng?”
“Ngốc ạ, ai yêu nhau mà không muốn kết hôn chứ. Anh thật sự muốn kết hôn với em. Chúng ta sẽ cùng trải qua những tháng ngày hạnh phúc, sẽ cùng nhau già đi.” Lâm Thiên Vũ ký một cái nhẹ lên trán của Tiêu Thần.
Cô giật mình dùng tay xoa lên chỗ đó rồi mỉm cười: “Chỉ cần anh muốn thì em sẵn lòng”
Hai người đứng giữa cánh cửa kính to của siêu thị mà nhìn nhau, trao cho nhau ánh mắt thâm tình nồng nàn. Có nhiều người xung quanh khi đi ngang cảm thấy tò mò nên thỉnh thoảng có nhìn một cái. Vừa lúc ấy thì đột nhiên có hai bảo vệ bên ngoài đi tới nói: “Xin hai vị cảm phiền đứng sang một bên để tránh đường cho những người khác di chuyển.”
Đến lúc này, cả hai mới bừng tỉnh. Lâm Thiên Vũ quay sang cúi đầu xin lỗi nhân viên bảo vệ rồi cùng dắt tay Tiêu Thần đi vào trong. Hai người lựa chọn nhanh những thực. phẩm sau đó cùng nhau đi về. Trông họ giống như một cặp vợ chồng thực sự vậy.
Khi về đến căn hộ cao cấp của Lâm Thiên Vũ, Tiêu Thần xẵn tay vào bếp nấu ăn. Tuy nhiên Lâm Thiên Vũ không vì thế mà ngồi xem tỉ vi như đa số những người đàn ông khác mỗi khi đi làm về. Anh không ngại vào bếp cùng với Tiêu Thần và phụ giúp cô những việc mà anh có thể làm được.
“Em không biết răng anh cũng biết nấu ăn đấy.” Tiêu Thần khen ngợi.
Lâm Thiên Vũ mỉm cười: “Bây giờ đã biết anh là mẫu người đàn ông lý tưởng rồi đúng không em yêu?”
Tiêu Thần nghe vậy lại cười. Hai người cùng nhau nấu một bữa ăn đơn giản, rồi cùng nhau ăn, cùng nhau dọn dẹp. Sau khi xong mọi việc thì đi tắm. Cuối cùng họ kết thúc một ngày bằng cách nằm cạnh nhau trên giường. Tuy nhiên hai người họ không hề làm những việc gì khác mà chỉ đơn giản là năm cạnh nhau. Lâm Thiên Vũ vòng tay ôm lấy Tiêu Thần. Cô thì nép người trong lồng ngực anh, nghe từng nhịp đập của trái tim đang khao khát yêu đương.
“Anh à, nếu như chúng ta đột ngột phải chia xa thì anh đừng đến tìm em được không?” Tiêu Thần đột nhiên hỏi.
Những lời của cô làm anh nhíu mày: “Chúng ta vẫn đang. rất tốt không phải sao? Tự dưng em lại nói những lời không may mắn như vậy.”
Tiêu Thần mân mê chiếc cúc áo trước ngực của Lâm Thiên Vũ, trong lòng cô bỗng chùng xuống đến lạ: “Em đang nói nghiêm túc đấy. Trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra. Nếu một ngày nào đó anh đột nhiên không tìm được em hay là anh bỗng dưng chán ghét em rồi chẳng hạn. Anh có thể cam kết nếu một ngày anh cảm thấy không còn tình cảm nào với em nữa thì em mong anh có thể nói ra để em ra đi được nhẹ nhàng hơn.”
Cô vừa nói xong, vòng tay của Lâm Thiên Vũ ngày càng siết chặt hơn: “Em đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Chúng ta hãy sống theo hiện tại có được không? Hiện tại là chúng ta đang có nhau thế thôi. Còn chuyện tương lai hãy để tương lai tính. Anh đã buồn ngủ đến độ mở mắt không lên nữa. Chúng ta hãy đi nghỉ sớm, sáng còn phải đến công ty.”
Đôi mắt của Lâm Thiên Vũ từ từ khép lại. Tiêu Thần nghe. được tiếng thở đều đều của anh ngay sau đó. Tuy nhiên đôi mắt của cô vẫn mở to nhưng lại không dám cựa quậy vì sợ sẽ đánh thức anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!