Khi Điền Thi Thi lái xe đến đến nhà họ Tống, từ xa liền nhìn thấy Lưu Lan đã đứng dưới đèn đường cùng với túi đồ của Tống Vĩnh Nhi.
Cô đem xe đỗ ở ven đường, hạ cửa kính xuống, thuận tiện cho Tống Vĩnh Nhi đem đồ bỏ vào xe.
Khi Tống Vĩnh Nhi đưa cánh tay nhỏ bé trắng nõn ra, Lưu Lan liền cầm lấy túi đồ đưa qua, lo lắng nhìn cô: “Sao bỗng dưng lại muốn đi? Con muốn đi đâu?”
Tống Vĩnh Nhi đáp: “Con đi tìm hiểu một chút chuyện của cậu tư. Mẹ không cần lo lắng, chờ con trở lại con sẽ về nhà thăm mẹ.”
“Long vẫn còn đang ở nhà. Mẹ ra ngoài vẫn chưa nói với nó một tiếng.” Lưu Lan nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Vĩnh Nhi một cách tỉ mỉ: “Có vẻ như con không còn gầy nữa rồi, con đã quen với việc ăn uống ở đó rồi à?”
“Mẹ, giờ không nói với mẹ nữa. Những thứ cậu tư cho con đều là những thứ rất tốt. Bây giờ con đang rất vội, đợi con quay lại sẽ nói chuyện với mẹ sau nhé!”
“Ừ, Được rồi.”
Điền Thi Thi rất nhanh liền lái xe rời đi, phản chiếu qua gương chiếu hậu có thể nhìn thấy được Lưu Lan đang cô độc đứng đó nhìn hình bóng các cô rời đi.
Nói đến con bé, dù sao cô cũng mới 18 tuổi, đương nhiên sẽ là một bảo bối được cưng chiều vô cùng.
Tuy nhiên, nhớ lại những gì Tống Vĩnh Nhi vừa nói: Những thứ cậu tư cho con đều là những thứ rất tốt.
Điền Thi Thi mỉm cười, ánh mắt nhìn Tống Vĩnh Nhi đã có thêm rất nhiều cảm tình, cảm thấy cô gái này tuy là không thể nhìn thấu nhưng cũng không phải là không hiểu chuyện.
Lúc này là 10 giờ tối…
Điền Thi Thi đưa Tống Vĩnh Nhi đến một khách sạn bảy sao của thành phố H.
Trên điện thoại cô và Lỗi Lạc đều có gắn GPS, đây là để phòng ngừa những chuyện phát sinh ngoài ý muốn, có thể thông qua định vị để nghĩ cách hỗ trợ nhau, thế nhưng Trần An đều biết rõ bọn họ đang ở trong Tử Vi cho nên nếu không có chuyện gì xảy ra, họ cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào thiết bị định vị.
Điền Thi Thi ở quầy lễ tân lấy ra giấy chứng nhận kết hôn và chứng minh thư, dễ dàng để cho nhân viên tìm được phòng tổng thống được đặt bằng tên của Trần An.
Toàn bộ căn phòng rất rộng, bao quát cả gian phòng chính là phòng làm việc thuận tiện cho việc tiếp khách, hai phòng ngủ chính có nhà vệ sinh và ban công, phòng khách và phòng ăn.
Đây đều là những sắp xếp theo tiêu chuẩn của Lăng Ngạo mỗi lần anh ở bên ngoài.
Lúc chuông cửa phòng vang lên, nội tâm của Điền Thi Thi nổi lên tia phức tạp.
Cô kì thực có chút sợ hãi bởi cô không biết chuyện này liệu sẽ phát triển tới mức nào. Rốt cuộc, mọi chuyện đều là do cô mà ra.
Tâm trạng của Tống Vĩnh Nhi cũng rất lo lắng.
Trên đường đến đây, cô luôn cầm điện thoại trên tay, vài lần muốn gọi điện thoại cho Lăng Ngạo thế nhưng cuối cùng đều kiềm chế.
Cô sợ rằng sẽ có chuyện gì đó và nếu gọi đến, cô có thể sẽ bị sốc.
Lúc Trần An nhìn thấy hai người phụ nữ đứng ngoài hành lang thông qua mắt mèo trên cửa, cảm xúc đầu tiên chính là kinh hãi, sau đó liền chạy nhanh ra mở cửa.
Môt tiếng “Tống” vừa mới nói ra, Tống Vĩnh Nhi đã vươn tay đẩy anh ra.
Cô nổi giận đùng đùng xông vào phòng khách. Sau khi liếc mắt nhìn xung quanh, cô vội vã đi đến trước cánh cửa phòng bên trái. Bàn tay nhỏ bé của cô liền đưa lên xoay tay nắm cửa, nhanh chóng mở cửa ra.
Khí thế của cô gái nhỏ này vô cùng hùng hổ, khiến cho Trần An có chút sợ hãi.
Trong đầu liền hiện lên một từ.
Giờ phút này, bộ dáng của cô Tống thực hung hăng, thật giống như là đến “bắt kẻ ngoại tình”.
Trần An kinh ngạc nhìn vào mắt vợ mình nhưng lại chỉ thấy cô mỉm cười đầy xấu hổ.
Anh liền có chút đau đầu, không cần Điền Thi Thi nói gì, anh cũng có thể nhìn ra được đó đều là kế hoạch cô bày ra.
Haizz!
Người phụ nữ này đúng là không thể khiến cho anh có thể bớt lo được.
Bên trong căn phòng bên trái trống rỗng, không một bóng người.
Tống Vĩnh Nhi không từ bỏ, xông vào nhà tắm tìm kiếm rồi lại vội vã chạy ra ngoài, lao thẳng đến cánh cửa phòng bên phải rồi lập tức mở cửa ra.
Trong phòng, ánh sáng được chỉnh xuống rất nhẹ, Lăng Ngạo đang ngồi bên giường, mặc một chiếc áo choàng màu đen bằng lụa nguyên chất, Trần Tín đứng bên cạnh, trong tay cầm máy sấy đang sấy tóc.
Cô bị cảnh trước mắt dọa cho sợ ngây người, hai bên đều sững sờ một chút, ai cũng không nhúc nhích.
Cho đến khi cô gái nhỏ này phản ứng, lao vào phòng tắm tìm một vòng rồi lại đi ra, dùng hai tay mở tủ quần áo, quay lại nhìn chằm chằm vào Lăng Ngạo đầy giận dữ: “Quần áo anh vừa thay để đâu?”
Thật sự chỉ là trùng hợp sao?
Lúc cô vừa đến, anh lại đi tắm?
Nhất định là Điền Thi Thi đã bí mật thông báo, lúc đấy Trần An đã nghe thấy tiếng động nên đã đem người phụ nữa đó đuổi đi rồi nhanh chóng tắm rửa để tiêu hủy đi mùi lạ trên người.
Tống Vĩnh Nhi tuy rằng chưa trải qua loại chuyện này nhưng trong tiểu thuyết ngôn tình cô đã xem không ít đi.
Trong mấy cuốn sách đó đều không phải là viết như vậy sao. Sau khi chuyện đó xảy ra, nam chính sẽ ôm nữ chính đi tắm, giúp nữ chính tẩy hết những mùi của trận hoan ái trước đó, những tình tiết như vậy, cơ bản đều có trong mấy quyển ngôn tình.
Lăng Ngạo nhìn chằm chằm cô, trên mặt không rõ là đang vui hay đang giận.
Trần Tín ở bên liền tắt máy sấy, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: “Cô Tống, nơi này là thành phố H, sao cô lại đến đây?”
“Bớt nói nhảm đi! Quần áo đâu? Quần áo mà tên này vừa thay ra đâu?”
Tống Vĩnh Nhi thấy bọn họ không trả lời câu hỏi của cô, nghĩ rằng Trần Tín là đang giúp đỡ người nhà mình nói sang chuyện khác.
Quả nhiên, những người đi theo tên đê tiện này đều là đê tiện, không có một ai tốt đẹp!
Cô gào lên giận dữ, đem ga trải giường của Lăng Ngạo lật lên, đem gối trên giường vứt hết xuống sàn.
Trần Tín không hiểu rõ sự tình nên trong lòng phát khiếp.
Tâm trạng của cô Tống hôm nay rõ ràng có gì đó không đúng và nó hoàn toàn khác so với trước kia, nếu anh có thể nhìn ra, tin rằng cậu Tư cũng đã nhìn ra được.
Anh nhanh chóng trả lời: “Nãy vừa gọi cho dịch vụ khách sạn đem quần áo của cậu tư đi giặt rồi ạ.”
Trong khách sạn, quần áo đều được bàn giao cho dịch vụ khách hàng của khách sạn giặt sạch. Đây đều là thói quen của mấy người cấp cao mỗi khi ra ngoài.
Tuy nhiên, Tống Vĩnh Nhi lại không hề chấp nhận lí do này.
Điền Thi Thi đã gọi điện thoại cho Lăng Ngạo trước mặt cô và người trả lời điện thoại lúc đó là một phụ nữ. Hơn nữa, họ cũng đã tìm Trần An để xác minh và anh ta cũng đã nói trên điện thoại rằng cậu Tư đích thực đã đi với một người phụ nữ xinh đẹp vào phòng.
Đều đã xác minh mọi chuyện như vậy mà bây giờ trước mặt cô họ còn muốn chối bỏ sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!