CHƯƠNG 82: CỨU MẠNG ~!
Tống Vĩnh Nhi bị Mạnh Tiểu Long dính sát vào như thế, đừng nói sau lưng tê dại, ngay cả bên tai cũng bắt đầu tê dại.
Cô dùng sức rút tay lại, cầm cốc nước súc miệng, anh ta đưa khăn lông cho cô lau miệng rồi lại dính sát vào cô giống như lúc nãy!
“Anh Tiểu Long, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Giọng điệu của cô rất không tốt, hơi có vẻ tức giận, cho dù trong lòng cô hơi sợ hãi nhưng vẫn rất giận!
Cô trừng mắt nhìn anh ta qua gương, không xoay người lại, trơ mắt nhìn hai tay của Mạnh Tiểu Long ôm vai mình, giam cô ở trong ngực anh ta, cằm anh ta dần tới gần vai của cô, động tác kia và hơi thở của anh ta cực kỳ mập mờ!
Tống Vĩnh Nhi cảm thấy ghê tởm!
Cổ tránh đi, dùng sức kéo bàn tay to của anh ta, thật sự không chịu được mà quát to lên: “Mạnh Tiểu Long, đây là anh đang quấy rối tình dục!”
“Sớm biết em sẽ bị người khác xuống tay trước, anh nên nhanh chóng xuống tay mới đúng! Người ta nói gần quan được ban lộc, anh lại yêu quý em nhiều năm như vậy, luôn sợ em bị thương, kết quả em không chịu cô đơn mà tìm người đàn ông khác!”
Mạnh Tiểu Long cũng rất tức giận, ngày càng siết chặt hai cánh tay của cô, như muốn bẻ gãy cô mà!
“Vĩnh Nhi ~ anh muốn em, em cho anh được không?”
“Không được!” Tống Vĩnh Nhi muốn điên rồi, môi anh ta tới gần, mắt thấy sắp rơi xuống cần cổ trắng nõn của cô, nơi có sợi dây chuyền mà chú đích thân đeo cho cô: “Không được không được không được! Mạnh Tiểu Long anh buông tôi ra! Anh dám cưỡng bức tôi, có nghĩ tới hậu quả hay không?”
Anh ta há miệng, vươn đầu lưỡi khẽ liếm vành tai của cô, dường như không thèm quan tâm: “Hậu quả chỉ là anh bị ba mẹ hai bên mắng một trận, hoặc là đánh một trận, nhưng anh có thể lấy em!”
Tống Vĩnh Nhi bị dọa òa khóc, toàn thân cố gắng giãy giụa, liều mạng hét to lên.
“Không! Tôi sẽ kiện anh! Tôi muốn kiện anh! Trừ khi anh giết tôi! Nếu không thì tôi sẽ kiện anh! Ai cầu xin đều vô dụng, ba mẹ anh cũng vô dụng, Mạnh Tiểu Ngư cũng vô dụng! Ba mẹ anh ba mẹ tôi cũng vô dụng! Anh còn là một quân nhân! Quân nhân!”
Ninh Quốc là quốc gia nghiêm khắc nhất trên thế giới về quy định những điều quân nhân phải thực hiện!
Quân nhân phạm tội cưỡng bức thì không có hình phạt, chỉ có bắn chết!
Mà bây giờ Mạnh Tiểu Long quấy rối tình dục đã đến mức độ bị tước quân tịch rồi!
Tống Vĩnh Nhi nhắc nhở, khiến cho anh ta sợ hãi mà dừng lại.
Anh ta nhìn cô mà đau lòng, nói: “Nếu người đàn ông khác làm như vậy với em thì có phải em sẽ giả vờ từ chối không?”
Anh ta nhìn chằm chằm môi cô, ánh mắt sáng rực, không đợi cô lên tiếng, lại nói: “Anh muốn nếm thử hương vị của em!”
“Hu hu ~ !”
Tống Vĩnh Nhị sợ hãi liều mạng gào khóc!
Cô nghiêng đầu cắn mạnh lên cánh tay của Mạnh Tiểu Long!
Sự đau đớn kịch liệt khiến Mạnh Tiểu Long nhíu mày lại, anh ta buông lỏng cánh tay cô ra rồi đẩy đầu của cô: “Vĩnh Nhi, em buông anh ra!”
Tống Vĩnh Nhi đến chết cũng không buông!
Khuôn mặt nhỏ kiên quyết nhắm chặt mắt lại, nước mắt giàn dụa hỗn loạn trên làn da trắng nõn, dường như quyết tâm muốn cắn đứt miếng thịt này của anh ta!
Máu tươi cánh tay anh ta từ từ chảy xuống!
Cũng dính vào miệng nhỏ mềm mại của cô!
Mạnh Tiểu Long nhìn cô như vậy, bỗng nhiên đau lòng mở miệng: “Vĩnh Nhi, em chán ghét anh đụng vào em như thế sao? Em chưa thử qua, làm sao biết em sẽ không thích chứ?”
Cô lại chẳng quan tâm, mọi thứ đều không liên quan đến cô, cô chỉ biết cắn!
Liều mạng cắn!
Mạnh Tiểu Long cũng nổi giận, anh ta dùng sức gỡ miệng cô ra! Đẩy đầu cô! Thậm chí muốn đánh cô!
Lúc anh ta nghiêng người muốn đối diện với cô thì cô nhóc bỗng nhấc chân trái không hề báo trước mà đá vào giữa hai chân anh ta!
Mạnh Tiểu Long mặt mày nhăn nhó khom lưng xuống, cô lập tức mở miệng, khi anh ngồi xổm xuống thì nhanh chóng chạy trốn ra ngoài như nai con!
Động tác của Tống Vĩnh Nhi vô cùng nhanh nhẹn, cho dù bọn người Khúc Thi Văn và Trần Tín luyện võ, nhiều khi cũng bị động tác nhanh chóng lại lưu loát của cô làm cho sửng sốt.
Đặc biệt là cô chưa từng luyện võ, không hiểu võ thuật, cho nên đối mặt với những người luyện võ, chiêu thức của cô hoàn toàn không có quy tắc, không đoán được cũng không nhìn ra bước tiếp theo cô sẽ làm thế nào, cho nên ngay cả mấy người Khúc Thi Văn, Trần Tín cũng thường xuyên bị cô cho ăn quả đắng.
Lúc Mạnh Tiểu Long phản ứng lại, muốn duỗi tay bắt lấy cô, cô đã chạy ra khỏi phòng tắm đồng thời nhanh chóng chạy ra ngoài!
Nhưng ngay lập tức, Tống Vĩnh Nhi đã nghĩ ra cách đối phó!
Cô kéo kéo cổ áo và váy của mình, vò mái tóc lộn xộn, vừa chạy xuống dưới lầu vừa như phát điên hô to: “Cứu mạng ~! Cứu mạng! Anh ta muốn cưỡng bức tôi! Cứu mạng~!”
Tống Vĩnh Nhi vừa chạy đến bậc thang thì thấy quản gia Phương Tề dẫn theo hai người chạy lên lầu, đúng lúc đụng phải cô.
“Hu hu ~ hu hu ~ Chú Tề ~!”
Cô chạy tới, dáng vẻ hoảng sợ, lại vô cùng chật vật dọa chết người!
Miệng cô còn có máu, đỏ tươi, máu của Mạnh Tiểu Long!
“Cô chủ, cô làm sao vậy?”
Phương Tề đau lòng nhìn tâm can bảo bối trước mắt, ông ta cũng chứng kiến cô sinh ra và lớn lên, cùng với mọi người cưng chiều cô nhiều năm như vậy, chỉ sợ cô chịu một chút tủi thân!
Đỡ cánh tay của cô rồi quan sát từ trên xuống, khuôn mặt chữ điền thở phào nhẹ nhõm nhưng sắc mặt vẫn nặng nề: “Là cậu Tiểu Long?”
Tống Vĩnh Nhi vẫn đang dáng vẻ sợ hãi, nói không ra lời: “Cháu dùng sức đá chỗ đó của anh ta, cháu, cháu còn cắn anh ta, hu hu ~ anh ta đang ở trong phòng tắm!”
“Tôi biết rồi. Cô chủ đi xuống trước đi, tôi lên xem một chút.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!