Chương 1057:
“Đúng vậy, tôi chỉ đánh cuộc vào chuyện này, tại sao?”
Hứa Hân cười lớn: “Dù sao, tôi sẽ ở tù phần đời còn lại.
Cô có vui không?”
“Đó là cô tự tìm đấy chứ.” Nói xong, Đường Ninh xoay người muốn rời khỏi phòng bệnh của Hứa Hân, nhưng lại nghe thấy Hứa Hân nói sau lưng cô.
“Đường Ninh, cô luôn làm tốt việc tẩy rửa vết bản trên người mình đúng không? Nhưng có một số vết bẩn sẽ không bao giờ có thể rửa sạch được.”
Đường Ninh không thể hiểu ý nghĩa những lời của Hứa Hân, và Hứa Hân cũng không thể nói rõ.
Cô ta đã lái xe đâm người rồi, lại làm sao có thể hối hận?
“Thực ra, tôi khá khó hiểu. Tôi đã chọc tức cô ở đâ Đường Ninh không nhìn lại mà đặt câu hỏi; “Để cô có thể hy sinh như thế này, hoặc thậm chí là chiến đấu với tính mạng của mình.”
“Bản thân cô biết rõ.”
Với câu trả lời như vậy, Đường Ninh xoay người rời đi.
Làm sao cô biết được?
Phía sau, Hứa Hân nở một nụ cười vô cùng mỉa mai, vì cô ta muốn tiêu diệt hoàn toàn Đường Ninh.
Sau khi nhìn thấy hai người, Đường Ninh quay trỏ lại phòng của mình, chỉ thấy Lục Triệt đang báo cáo điều gì đó với Mặc Đình.
“Thưa phu nhân, có một phát hiện.”
“Phát hiện cái gì?” Đường Ninh bối rối nghiêng người, nhưng nhìn thấy Lục Triệt đưa tới một phần tư liệu: “Hứa Hân này thì ra bị rối loạn lưỡng cực, trong lòng có bệnh.”
Đường Ninh cau mày định nói, nhưng một y tá đột nhiên gõ cửa nói với Đường Ninh: “Hứa tiểu thư tự sát.”
“Chết rồi sao?” Lục Triệt vội vàng hỏi.
“Chết rồi.” Y tá gật đầu: “Cô áy không chỉ cắt mạch mà còn đâm vào nội tạng, làm tổn thương đến chỗ hiểm, trên đường đi cấp cứu tim cũng không còn đập nữa.”
“Cô ta không chỉ độc ác với người khác, đến bản thân mình cũng tàn nhẫn như vậy.”
¡: “Cô ấy để lại di thư, nói Đường Ninh không phải người tốt, cô ấy luôn miệng nói vậy trên đường đi cấp cứu.”
*Ả Hứa Hân này, đến lúc hấp hối rồi vẫn còn kéo người chịu tội thay.”
Mặc Đình và Đường Ninh cùng nhìn Lục Triệt, Mặc Đình liền nói với Lục Triết: “Nhanh chóng liên hệ, áp chế tin tức.
Nếu để lộ một chút gì, tôi sẽ hỏi thăm cậu.”
*Tôi hiểu rồi, chủ tịch.”
Đường Ninh nghe xong cúi đầu, không biết đang nghĩ gì, còn Mặc Đình thì ôm cô vào lòng an ủi: “Chuyện này không liên quan gì đến em.”
Một mạng người vẫn đang sống sờ sờ, mặc dù Đường Ninh không làm gì sai, nhưng một người đột nhiên biết mắt, hơn nữa còn vì hận thù đối với cô, trong lòng cô chí ít…cũng sẽ cảm tháy bị giày vò và đau đớn.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp phải chuyện như vậy, cô chưa bao giờ nghĩ rằng sinh mạng quý giá đến vậy lại có người nói không cần liền vứt bỏ, mà nguyên nhân là do cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!