Chương 1170:
Mặc Đình bước vào phòng liền thấy Đường Ninh ngồi trên sofa ngây ra nhìn kịch bản trên bàn.
Một diễn viên mặc dù linh hồn bị giam cầm, nhưng sẽ có một ngày được đánh thức.
Người quản lý là anh đây có phải nên hoạt động trở lại không?
“Nếu đã không thể buông bỏ, tại sao phải ép mình từ bỏ làm diễn viên?” Mặc Đình lật xem phác thảo, dùng đầu ngón tay lật từng trang sách: “Em còn muốn đóng phim.”
“Nhưng trong lòng em có một ứng cử viên sáng giá hơn, em muốn Tinh Yên đóng vai đó.” Đường Ninh nói: “Phim khoa học viễn tưởng liên quan đến rất nhiều cảnh đánh nhau, và em nghĩ em ấy có độ hoàn thiện tốt hơn”
“Nhưng anh muốn em diễn hơn.” Mặc Đình nhìn Đường Ninh với vẻ mặt nghiêm túc.
“Anh hi vọng cũng không được.” Đường Ninh trong lời nói có ám chỉ điều gì đó, sau đó cô cúi đầu liếc nhìn bụng dưới của cô: “Cho dù em muốn, đứa bé trong bụng cũng không cho phép.”
“Hả?” Mặc Đình sửng sốt một chút, tựa hồ không hiểu ý của cô.
“Mặc dù em không chắc chắn 100%, nhưng cảm giác này giống như khi em mang thai hai thằng nhóc, em cũng đã không có kinh nguyệt trong gần hai tháng.” Đường Ninh cười nói: “Hai ngày nay bận rộn lắm. Em chỉ nghĩ đợi khi nào anh rảnh rỗi sẽ đến bệnh viện kiểm tra, anh Mặc, anh có muốn không?”
“Em biết anh đã thực hiện biện pháp nghiêm ngặt để tránh cho em khỏi chịu khổ, nhưng vẫn luôn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra…”
Mặc Đình sải bước đến bên cạnh Đường Ninh, nhắc cô khỏi ghế sô pha, bước ra cửa không nói một lời nào: “Đi ngay.”
“Này, sẽ gây nhốn nháo nếu không có sắp xếp trước.”
Đường Ninh nhanh chóng từ chối.
“Con gái Mặc Đình anh, khi nó muốn đến thế giới, nhốn nháo thì sao chứ? Anh không quan tâm.”
“Anh biết đó là con gái?” Đường Ninh vòng qua cổ anh hỏi.
“Anh có thể cảm nhận được.” Nói xong, Mặc Đình đưa Đường Ninh đến gara, đặt cô lên ghế phó lái của chiếc xe, nhưng anh không vội vàng lái xe, thay vào đó, anh nghiêng người trước mặt Đường Ninh, giọng nói mang ý xin lỗi: “Anh đã nói anh không muốn để em phải chịu cảnh sinh nở nữa.”
“Nhưng mà em sẵn sàng vì anh sinh thêm một thiên thần nhỏ.” Đường Ninh đáp: “Con bé sẽ hoạt bát và vui vẻ, rất thích làm nũng, con ấy sẽ cạnh tranh ăn giấm chua với em.”
Mặc Đình đưa tay vuốt tóc Đường Ninh, hôn lên trán cô: “Em luôn có thể mang đến cho anh điều kỳ diệu. Trước khi gặp em, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc, có thể có được một người vợ yêu anh sâu sắc, còn có ba đứa trẻ hoạt bát và đáng yêu.”
“Và bây giờ anh đã có tất cả.” Đường Ninh cầm lòng bàn tay của Mặc Đình, xoa má trên mu bàn tay anh: “Đi thôi, chúng ta đi bệnh viện.”
Mấy ngày nay bị chuyện của La Sinh làm ảnh hưởng, lẽ ra phải kiểm tra từ lâu, nhưng chuyện của La Sinh vẫn chưa được giải quyết, cô cũng không yên tâm.
Không lâu sau, hai người đã đến bệnh viện, Mặc Đình gọi điện thoại cho Lục Triệt thu xếp khi đang trên đường đến đó, vì vậy lúc này trong bệnh viện tương đối yên tĩnh.
Lục Triệt đợi hai người bọn họ, hình như có chút không biết tình hình của bọn họ, thấy Mặc Đình ôm Đường Ninh trong tay nên vội hỏi: “Phu nhân sao vậy?”
Mặc Đình không nói gì, chỉ nói một câu: “Ở bên ngoài.”
Đường Ninh vào khoa sản, sau đó trải qua nhiều cuộc kiểm tra khác nhau, cuối cùng hai vợ chồng cũng có câu trả lời, Đường Ninh đã mang thai được 7 tuần và hiện đang phát triển tốt.
Dù không phải lần đầu làm cha mẹ nhưng so với cảm giác mang thai đôi thật khác biệt.
Vì cả hai vợ chồng đều có một cảm giác đứa trẻ này chắc chắn là con gái.
Chỉ cần nghĩ đến có một vật nhỏ sau này sẽ bò lên đùi anh, khuôn mặt tuấn tú của Mặc Đình liền trở nên mềm mại hơn một chút, Đường Ninh cảm thấy mình đã tìm được tình địch, đương nhiên cũng là người trợ thủ: “Thuở nhỏ vắt vả, chưa có được chút tình yêu nào, sau này em nhất định sẽ dành cho con gái nhiều tình yêu hơn.”
“Em có thể thắt bím tóc cho con bé, dạy con bé cách yêu, nhưng anh thì em sẽ không bao giờ nhường cho con bé đâu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!