Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm - Bách Hương Mật

Chương 225: Vợ chồng kết hợp, làm việc không mệt

Nhưng, Mặc Đình còn nhạy cảm hơn người đại diện của Tần Ngữ. Ngay khi biết Đường Ninh đã ký hợp đồng, lập tức yêu cầu bộ phận quan hệ công chúng đưa ra bản thảo, chúc mừng Đường Ninh trở thành người phát ngôn mới nhất của ExcaliburQ.

Vì vậy, Tần Ngữ đã thual Giám đốc nghệ sĩ của Tinh Hoàng lập tức liên lạc với Tần Ngữ, hỏi cô ta chuyện gì đang xảy ra. Công ty đã tốn nhiều công sức như thế, bỏ ra bối cảnh lớn như thế, nhưng người phát ngôn vẫn bị người khác cướp đi, lại bị chính Đường Ninh giật mắt.

Tần Ngữ nhát thời nghẹn lời, còn người đại diện của cô ta càng thêm phẫn nộ, vì động tác của Hải Thụy quá nhanh nên cô ta còn chưa kịp điều tra người đại diện của Đường Ninh là ail Cả giới đều biết Đường Ninh đã đè bẹp Tần Ngữ rồi, nếu ở thời điểm mắấu chốt này, cô ta làm hành động phản kích gì, cũng chỉ khiến Tinh Hoàng bị người khác nhắm vào, nắm được điểm yếu, vì vậy cô ta không những không làm gì được, còn buộc phải cầu mong Đường Ninh công việc suôn sẻ.

Người đại diện của Đường Ninh là ai? Lại có thể nhanh nhẹn dứt khoát chặt đứt mọi điều bất trắc có thể xảy ra với Đường Ninh, không cho cô ta nửa tia cơ hội.

Tần Ngữ càng hiểu rằng lần này Đường Ninh làm người phát ngôn của ExcaliburQ là chuyện không có bắt kỳ khả năng xoay chuyển nào, vì vậy cô ta trực tiếp nói với người đại diện: “Chúng ta lập tức quay về.”

Người đại diện không cam lòng, nhưng lúc này, điều càng mãnh liệt hơn là sự tò mò.

Người đại diện của Hải Thụy lúc nào lại trở nên khó đối phó như vậy?

Sau khi vụ việc xảy ra không lâu, Đường Ninh cũng nhìn thấy tin tức, trong lòng đột nhiên có vài tia suy đoán về người đại diện thần bí này, không thể hiện thân lại có thể xử lý mọi việc một cách sắm rền gió cuốn như vậy, còn có thể là ai nữa? Thật ra, Đường Ninh lế ra nên nghĩ tới điều này từ lâu, bởi vì lúc trước Mặc Đình đã nhắc tới, lúc đó Đường Ninh không để tâm, nhưng bây giờ nghĩ lại, người đàn ông đó hình như đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi.

“Phương tổng, rốt cuộc người đại diện của Đường Ninh là ai?

Cứ luôn ở sau lưng làm việc, lại không bao giờ lộ diện. Đây là đang chơi trò bịt mắt bắt dê à?” Chị Long nhìn thấy bài báo, hơi mắt kiên nhẫn. Năng lực rất mạnh, đây là điều không thể nghỉ ngờ, nhưng là người đại diện lại không thể gặp mặt, đây chẳng phải đang đùa giõỡn chơi sao?

Phương Dục sửa sang áo khoác của mình, thuận thế liếc nhìn Đường Ninh, sau khi phát hiện cô không tò mò lắm về câu trả lời này, liền cười với chị Long: “Anh ấy chắc đang trên đường…

trước đây vắng mặt là vì công việc chưa xử lý xong, hơn nữa hợp đồng với ExcaliburQ đã được ký kết, ý nghĩa của việc anh ấy đến đây cũng là để trải bậc thang cho Đường Ninh.”

Sau khi nói xong, Phương Dục trầm mặc vài giây, rồi lại nói: “Nên công việc của tôi đã kết thúc viên mãn. Tôi đã đặt chuyến bay buổi chiều về Thịnh Kinh.”

“Nhanh vậy?”

“Tôi vẫn còn một đống tin tức quan hệ công chúng cần đăng.”

Phương Dục vội nói, nhưng Đường Ninh hoàn toàn không nhìn thấy bắt cứ biểu hiện căng thẳng nào ở anh.

“Vậy được rồi, khụ khụ…” Chị Long không nói thêm bắt cứ lời khách sáo nào bởi vì cô ấy bị cảm rất nặng.

Phương Dục liếc nhìn chị Long, sau đó nói: “Tiểu Long Long, cô thật sự cần tìm người đàn ông quan tâm đến cô.”

TH…”

Chị Long ném một cái gối về phía Phương Dục.

Thực ra sống chung lâu ngày, bạn sẽ phát hiện rằng Phương Dục thực sự là một người rất có tính cách, quyến rũ. Anh ấy không chỉ có tài hùng biện xuất sắc, là bộ mặt quan hệ công chúng của Hải Thụy, mà anh ấy có tính cách hài hước, nhìn như muốn làm gì thì làm, thực ra giống như trong lớp học, kiểu người đặc biệt luôn nằm ngủ nhưng môn nào cũng đứng hạng nhất, làm việc luôn có cách làm riêng, đối xử với mọi người khéo léo, khiến mọi người rất yêu thích.

Phương Dục mỉm cười với hai người, trở về phòng của mình, lúc nhắc hành lý rời đi, thậm chí còn không chào tạm biệt hai người.

Chị Long từ cửa số phòng nhìn Phương Dục rời đi, sau đó xoay người hỏi Đường Ninh: “Rốt cuộc em có biết người đại diện của em là ai không?”

“Đại khái thì có thể đoán được.” Đường Ninh đứng dậy khỏi ghế sô pha, tìm thuốc trong vali cho chị Long.

“Là ai?”

“Chị cảm thấy Mặc Đình sẽ cho em người đại diện thế nào?”

Đường Ninh hỏi chị Long đang lại gần, quay má mang theo vi rút của cô ấy đi, để cô ấy không thở vào cô.

Chị Long ngồi dựa vào trên giường lớn, sau đó phân tích: “Năng lực phải mạnh, giống như việc lần này, xử lý hoàn mỹ 100%.”

“Biết chăm sóc em còn tỉ mỉ hơn Phương Dục.”

“Kỹ năng chuyên nghiệp vượt trội, còn phải đặc biệt hiểu em.

Điều quan trọng nhất là có thể lập kế hoạch tương lai cho em.”

Chị Long phân tích ra từng cái một.

“Vậy chị nghĩ ai có thể đáp ứng những điều kiện này?”

Trong đầu chị Long tưởng tượng ra tên và tướng mạo những người đại diện trong Hải Thụy, mặc dù đều là những người có năng lực hạng nhất, nhưng… muốn đáp ứng phù hợp với yêu cầu của Đường Ninh sợ là chỉ có một người.

“Bản thân anh ấy.”

Đường Ninh nhìn chị Long với ánh mắt cuối cùng chị cũng mở mang tầm mắt, đây cũng là câu trả lời duy nhát mà Đường Ninh có thể nghĩ ra.

Chị Long lúc đầu không có phản ứng gì, nhưng sau khi trầm mặc vài giây, đột nhiên từ trên giường lớn nhảy lên, ôm lấy vai Đường Ninh đung đưa: “Đây là thật sao? Boss tự mình làm người đại diện cho em? Không đùa chứ?”

Đường Ninh án hai tay kích động của cô ấy lại, gật đầu: “Trước đây anh ấy từng nói qua, nhưng em không biết anh ấy sẽ thực sự làm thế này.”

Thực ra, không khó để nhìn ra, Đường Ninh đối với việc Mặc Đình là người đại diện cho cô ấy thực sự tồn tại rất nhiều lo lắng và không yên. Việc đầu tiên là công việc của Mặc Đình, anh ấy bận rộn như thế, không thể có nhiều thời gian cùng cô chạy ngược chạy xuôi.

Hơn nữa, cô cũng không muốn làm cho Mặc Đình mệt mỏi như thế.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận