Chương 392: Làm sao tôi có thể là con gái của kẻ thứ ba được chứ?
“Không, chúng ta không đến nhà họ Đường.” Hạ Ngọc Linh ôm Đường Ninh nói: “Tôi vì nhà họ Đường mà làm trâu làm ngựa nhiều năm như vậy, lần này, tôi muốn người của nhà họ Đường tới gặp tôi.”
Tiêu Khiết nhìn thấy bạn của mình, bỗng nhiên phát hiện trái tim của người phụ nữ một khi cứng rắn lại thì có thể có sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Lúc trước Đường Ninh là như thế này, giờ đây Hạ Ngọc Linh cũng là như vậy.
Thoát ra khỏi vực thẳm đau đớn là đau đớn nhưng chỉ có dũng cảm đi xuống dưới thì mới có thể phá tan được gông cùm xiềng xích và đến được tự do mới.
“Kinh ngạc bùng nổ! Đây mới là thân thế thật sự của Đường Ninh!”
“Vì bảo vệ con gái yêu quý của mình, mẹ đã dũng cảm đứng ra đạp đổ bí mật của chồng mình trong nhiều năm.”
“Vạch trần bí mật của người giàu có quyền lực, hai dòng họ lớn xảy ra vụ bê bối chấn động!”
Không nghi ngờ gì nữa, tin tức về nhà họ Đường ngay lập tức được truy lùng ráo riết, dù sao cũng có uy lực và thân thế kỳ quái của Đường Ninh.
Cốt truyện bị đảo ngược khiến khán giả cảm thấy thích thú, rốt cuộc người được mệnh danh là kẻ thứ ba lại chính là người vợ đầu tiên, hơn nữa còn phải chịu đựng tủi nhục và ánh mắt khinh thường nhiều năm như vậy. Đáng sợ là người được coi là người vợ đầu tiên mới là kẻ yêu đương vụng trộm bên ngoài, quả thực là đã lật đổ được tam quan của mọi người!
Bởi vì nó liên quan đến những người nỗi tiếng trong giới giải trí và gia tộc họ Đường, một gia tộc nỗi tiếng ở Thịnh Kinh, nên có rất nhiều cuộc thảo luận từ bên ngoài.
“Thử nghĩ một chút, sau khi Đường Ninh bị thương, còn bị loan truyền thành tiểu quỷ, lúc ấy còn bị mắng chửi, lại còn bị đoàn làm phim đổi mắt vai, loạt chuyện này nều đều là do người nhà họ Đường làm, vậy thì… thật đúng là đáng Sợ.”
“Mưu tính gì thế này? Thế giới của kẻ có tiền vì đoạt quyền mà có thể làm bắt cứ điều gì sao?”
“Mọi người mau nhìn, có một bài phân tích trên mạng.”
“Hải Thụy đang tìm là ai và Hạ Ngọc Linh đang ám chỉ ai?
Chính là cô ta — Đại tiểu thư của nhà họ Đường, không nghỉ ngờ gì nữa, Đường Huyên!”
“Người ta đồn rằng Đường Huyên và Đường Ninh vẫn luôn bắt hòa, mà Đường Ninh rời khỏi nhà họ Đường cũng là bởi vì Đường Huyên.”
“Đại tiểu thư nhà họ Đường thật sự rất độc ác, trước kia gặp qua vài lần, tự cao tự đại, tự cho mình là bề trên!”
Cư dân mạng không nghi ngờ gì nữa, người ta nhanh chóng phân tích rằng cú ngã của Đường Ninh có thể liên quan đến Đường Huyên.
Vì toàn bộ nhà họ Đường thì cô ta và Đường Ninh có quan hệ mâu thuẫn nhất.
“Xem ra Hạ Ngọc Linh thực sự không chịu nổi nên nới lựa chọn đứng ra nói sự thật, bây giờ Đại tiểu thư nhà họ Đường lại trở thành con gái của kẻ thứ ba.”
“Vẫn còn mặt mũi bắt nạt huyết thống thật sự của nhà họ Đường, Hạ Ngọc Linh nên vạch trần!”
“Đường Ninh rời nhà năm mười bảy tuổi, một mình chống chọi nhiều năm như vậy, nhưng Đường Huyên như trước không chịu buông tha, cô ta đáng bị trừng phạt.”
Trong khoảng thời gian ngắn, sự việc về chị em nhà họ Đường bị cư dân mạng bàn tán xôn xao.
Đương nhiên, phản ứng của người nhà họ Đường cũng vô cùng đặc sắc…
Sau khi nhìn thấy tin tức của cuộc họp báo, ông cụ nhà họ Đường ngồi trong phòng làm việc rất lâu không nói gì. Mà Đường Nghệ Thần và Đường Tĩnh Tuyên đang ở bệnh viện và trường học đều rất ngạc nhiên, nhưng… họ bỗng nhiên cảm thấy được, có lẽ bùng nổ như vậy cũng không sai, dù sao nhà họ Đường cũng đã bị Đường Huyên là cho tan tành mây khói, không ai có thể áp chế được cô ta.
Đường Khâm Văn trốn trong nhà vệ sinh của khách sạn không dám ra khỏi cửa, chỉ có thể ngồi dưới đất một mình, bởi vì ông ta chưa bao giờ ngờ rằng Hạ Ngọc Linh sẽ đối xử với ông ta như vậy.
Có vẻ như điều đó là không nên, nhưng nó dường như lại có thể tha thứ!
Chỉ có Đường Huyên— Sau khi nhìn thấy tin tức, từ ghế làm việc đứng dậy, sau đó nhìn thấy màn hình TV, nghỉ ngờ hỏi trợ lý: “Đây là nói giỡn thôi đúng không? Đều là do con đ* Hạ Ngọc Linh giở trò đúng không?”
“Làm sao tôi có thể là con gái của kẻ thứ ba được chứ?”
“Mẹ tôi chính là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lương, sao có thể làm kẻ thứ ba cho người khác?”
“Điều này sao có thể chứ?”
“Tôi không tin, tôi không tin.” Đường Huyên lùi lại về sau hai bước, sau đó tựa lưng vào ghế làm việc, ánh mắt đờ đẫn, hiển nhiên cô ta không thể chấp nhận kết quả như: vậy.
“Đường tổng, đây là sự thật.” Trợ lý cung kính trả lời: “Bà Đường đã đưa ra chứng cứ…”
“Bằng chứng có thể làm giả được.”
“Nhưng không thể làm giả được hồ sơ.”
*Tôi mặc kệ…” Đường Huyên chịu đả kích nặng, trực tiếp ngồi xụp ở trên mặt đất: “Tôi mới là Đại tiểu thư của nhà họ Đường, Đường Ninh cô ta mới là con của kẻ thứ ba, nhất định là như vậy, nhất định!”
Nhìn bộ dạng của Đường Huyên, trợ lý chậm rãi lui sang một bên, bởi vì cậu ta biết rằng Đường Huyên lúc này nhất quyết không chịu chấp nhận kết quả, bất luận là ai khuyên giải thì cũng sẽ bị cô ta coi là kẻ thù.
Một người phụ nữ mạnh mẽ bỗng nhiên bị nói rằng mẹ cô ta vốn dĩ là kẻ thứ ba, mà còn là bị nói trước mặt người dân cả nước, sau này gặp mọi người thế nào đây?
Người trợ lý đột nhiên đồng cảm với Đường Huyên, bởi vì hành động này của Hạ Ngọc Linh thực sự quá tàn nhãn…
Đường Huyên không thể chống trả sau cú đả kích.
Sở dĩ, ăn cháo đá bát, Đường Huyên muốn hết sức để đối phó với Đường Ninh, cuối cùng lại bị phản ngược lại, tự đào hố chôn mình.
Lần này, cả nước đều biết Đường Huyên cô ta là con gái của kẻ thứ ba, hơn nữa còn ngắm ngầm mưu tính tàn nhẫn với chính em gái của mình!
Cũng khó trách, Đường Huyên ngồi dưới đất, hai mắt đờ đẫn.
Sau này cô ta ra ngoài thế nào chứ?
Trợ lý ở bên cạnh cô ta, nhìn thấy cô ta, cuối cùng cũng nhận được điện thoại của ông cụ nhà họ Đường gọi đến: “Đường Huyên bây giờ thế nào?”
“Thưa Chủ tịch là rất không ồn ạ.” Trợ lý nói thật: “Ngồi dưới đất không nói, cả người đều đờ đẫn.”
“Haizz… cậu đưa nó về nhà đi, tất cả đi gặp Ngọc Linh một lần, đi nhận sai, đi chuộc tội.”
“Vâng, tôi lập tức đưa cô ấy về nhà.” Trợ lý gật đầu.
“Chức vị tổng giám đốc này của nó, cũng bị… Từ nay về sau, nó cũng không thể nghĩ đến sự nghiệp của nhà họ Đường nữa.”
Trợ lý cúp điện thoại, ánh mắt u ám nhưng vẫn đi đến bên cạnh Đường Huyên, bế cô ta trên mặt đất đứng lên: “Chủ tịch muốn tôi đưa cô về nhà.”
Đường Huyên liếc mắt nhìn trợ lý, có lẽ cô ta đã nhận nhằm với chồng mình nên ôm cậu ta khóc lóc thảm thiết.
Trợ lý thở dài định đưa cô ta xuống lầu, nhưng chồng thật sự của Đường Huyên bước ra từ thang máy…
Nhìn thấy hai người ôm nhau, lông mày anh ta tự nhiên cau lại: “Buông cô ấy ra”
Trợ lý sửng sốt một chút, lập tức giải thích: “Là chủ tịch…”
“Đừng làm tôi nghĩ rằng các người đang lén lút quan hệ bắt chính!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!