Sau khi ăn tối xong thì Lăng Lập Thành đưa Tần Tử Ninh đi về nhà. Chiếc xe dừng lại trước cổng, anh mở cửa và dìu cô bước xuống.
"Em vào nhà đi "
" Ngày mai anh đến đón em đi học được không?"
Tần Tử Ninh chu môi, cầm lấy tay anh lay lay nũng nịu rất đáng yêu. Lăng Lập Thành làm sao chịu nỗi dáng vẻ này liền cúi xuống hôn vào đôi môi đang chu ra của cô.1
' Chụt '
" Tất nhiên là được "
Tần Tử Ninh mỉm cười câu lấy cổ của Lăng Lập Thành đặt lên môi một nụ hôn.
' Chụt'
" Thỏa thuận nhé, sau này dù có giận nhau đến mức nào thì anh cũng phải hôn em mỗi khi gặp em và hôn tạm biệt em. Sau này khi chúng ta cưới nhau thì mỗi buổi sáng anh phải hôn em chào một ngày mới, trước khi anh đi làm cũng phải hôn em, khi anh đi làm về cũng phải hôn em, được không anh? "
Lăng Lập Thành bật cười, sao anh lại có thể yêu một cô con nít như thế này chứ? Nhưng như vậy cũng rất tốt, sẽ giảm bớt cơn giận của cả hai. Với lại chuyện đó cũng không thiệt thòi gì, còn gia tăng thêm tình cảm vợ chồng.
" Được, nhưng em cũng phải hôn anh "
Tần Tử Ninh mỉm cười gật gật đầu rồi buông Lăng Lập Thành ra chạy vào cổng.
" Tạm biệt, anh yêu "
Lăng Lập Thành dựa lưng vào xe nhìn bóng dáng nhỏ nhắng của Tần Tử Ninh đi vào trong biệt thự. Anh lấy điện thoại ra, bấm bấm gì đó rồi gửi qua cho cô, xong rồi anh nhanh chóng lên xe đi về Lăng gia.
Tần Tử Ninh vừa bước vào nhà đã thấy ông bà Tần đang ngồi ở sofa, khuôn mặt rất giận dữ nhìn cô.
" Ba mẹ, con mới về ạ "
" Con đi ăn với Lăng Kiên vui chứ? "
Bà Tần hỏi cô.
Câu hỏi này khiến cho Tần Tử Ninh không biết phải trả lời như thế nào. Hôm trước mẹ cô có nói sẽ không bao giờ chấp nhận Lăng Lập Thành, hay là cô nên giấu một thời gian, để cả hai ổn định rồi mới thông báo cho ba mẹ của cô biết. Cô sợ mới bắt đầu đã gặp sóng gió.
" Cũng bình thường ạ "
" Ồ thế à...Tử Ninh, con học ở đâu ra cái thói nói dối như vậy? Ba mẹ có dạy con như vậy sao? "
Bà Tần tức giận đi lại gần cô, cô xụ mặt xuống không dám nhìn bà.
" Con có đi ăn với Lăng Kiên thật mà "
" Vậy khi nãy ai đưa con về? "
Ông bà Tần khi nãy ở trong nhà đã chứng kiến hết cảnh thân mật giữa Lăng Lập Thành và Tần Tử Ninh. Ông bà thật không hiểu tại sao cô lại chọn Lập Thành mà không phải là Lăng Kiên.
" Là Lập Thành "
Tần Tử Ninh nhỏ giọng nói. Cô nghĩ ba mẹ của cô đã nhìn thấy cả hai hôn nhau khi nãy nên cũng không nói dối nữa. Nếu cô cứ nói dối thì chỉ làm cho ba mẹ của cô giận thêm thôi.
" Tử Ninh, con và Lập Thành đang yêu nhau?"
Ông Tần lên tiếng hỏi. Ông rất thích và thương Lăng Lập Thành, vì khi còn nhỏ anh hay qua nhà của ông bà chơi. Lúc đó bà Tần không mang thai được nên rất thương anh, xem anh như con ruột của mình mà chăm sóc mỗi khi ông bà Lăng bận.
Nhưng chuyện nào ra chuyện đó. Thương và thích là một chuyện, gã Tử Ninh là một chuyện vì cô chính là bảo bối của ông. Nếu gã Tử Ninh cho Lập Thành thì có phải con gái của ông quá chịu thiệt thòi rồi không? Một người đàn ông đã qua một lần đổ vỡ hôn nhân, là lão đại và còn là một tay chơi gái khét tiếng ngày đó. Đâu ai có thể chắc chắn rằng Lăng Lập Thành không quay lại con đường cũ, khi anh quá lịch lãm lại có tiền và có quyền.
" Dạ vâng"
" Con đã lớn rồi, chuyện tình yêu của con ba mẹ cũng không muốn xen vào nhưng con nên nghĩ cho tương lai một chút. Liệu con và Lập Thành có kết quả tốt không? Con có dám chắc Lập Thành đã quên đi vợ cũ của mình hay không?Hai người họ đã yêu nhau và kết hôn hơn 3 năm, lúc đó vì yêu Vân Tranh mà Lập Thành đã bất chấp mọi thứ để kết hôn. Có thể con không biết nhưng ba biết rất rõ "
Lăng Lập Thành là người muốn thứ gì là phải có bằng được thứ đó, không ai có thể tranh giành hay ngăn cản anh. Một khi anh đã quyết định chuyện gì đó thì sẽ không ai có thể thay đổi được, kể cả ông bà Lăng.
Tính đó không phải là xấu nhưng ông bà Tần lại lo rằng liệu Lập Thành có quên được Hàn Vân Tranh hay chưa? Hay là chỉ muốn tranh giành Tử Ninh với Lăng Kiên mà thôi. Ông bà sợ khi có được Tử Ninh rồi thì anh sẽ không trân trọng và bỏ rơi con gái của ông bà.
" Tử Ninh, sao con lại ngốc như vậy? Yêu ai không yêu, lại đi yêu Lập Thành"
Bà Tần điên tiết lên. Lăng Kiên là một người đàn ông tốt, có bản lĩnh như vậy thì tại sao con gái của bà không yêu, mà lại đi tranh giành tình yêu với người khác.1
" Con không quan trọng quá khứ của anh ấy như thế nào, con chỉ cần ở hiện tại anh ấy yêu con "
" Tại sao con dám chắc Lập Thành yêu con? "
" Nếu không yêu con, anh ấy sẽ không bao giờ tìm con "
" Mẹ không cho phép hai đứa qua lại với nhau, dù có như thế nào thì mẹ cũng không đồng ý. Nếu con cố chấp, không chịu nghe lời thì mẹ sẽ gã con cho Lăng Kiên "1
Bà Tần không kiềm được cơn tức giận trong lòng mà thốt ra những lời như vậy. Nhưng sâu trong lòng của bà, bà vẫn mong sẽ gã Tử Ninh cho Lăng Kiên.
" Không, con không yêu anh ấy thì làm sống chung được "
Nước mắt uất ức của Tần Tử Ninh rơi xuống. Khó khăn lắm cô mới được làm bạn giá của Lăng Lập Thành, cô không bao giờ từ bỏ đâu, dù trời có sập xuống cũng vậy.
Khi ở trong phòng vệ sinh tại nhà hàng của Lănh Kiên cô đã suy nghĩ rất nhiều. Ở bên Lăng Kiên cô không được thoải mái là cô, cô không muốn gượng ép mình, nên cô đã quyết định sẽ đi du học. Nhưng không ngờ khi đi ra lại gặp được Lăng Lập Thành.
" Sống chung với nhau lâu dài thì tự nhiên sẽ có tình cảm "
" Không, con không muốn. Nếu ba mẹ cứ không chấp nhận Lập Thành thì con sẽ không ăn, không uống, cũng không đi học nữa. Con sẽ chết cho ba mẹ xem "
Tần Tử Ninh nói xong thì chạy nhanh lên phòng khóa kín cửa lại. Bà Tần tức điên lên với cô, đây là lần đầu cô không nghe lời và còn dám nói như vậy với ông bà.1
Tần Tử Ninh đi lại giường úp mặt vào gối khóc nức nở. Sao ba mẹ không ủng hộ chuyện tình cảm của cô. Có biết cô rất yêu Lăng Lập Thành hay không? Thiếu anh, cô chẳng muốn làm gì cả. Cô chỉ muốn chết cho xong mà thôi.
Khóc mệt rồi thì Tần Tử Ninh lấy điện thoại định sẽ nhắn tin cho Lăng Lập Thành, nhưng khi vừa mở điện thoại lên là đã thấy anh nhắn tin cho cô rồi.
' Ngủ ngon nhé, em yêu '
Tần Tử Ninh mỉm cười nhìn lên trần nhà. Không bao giờ cô buông tay Lăng Lập Thành, cô sẽ là vợ, là mẹ của con anh. Một khi anh đã cho cô danh phận thì cô sẽ không để ai lăm le cướp anh, đặc biệt là Hàn Vân Tranh. Cô biết chỉ cần cô nhịn ăn vài ngày là ba mẹ của cô, sẽ chiều theo ý của cô mà chấp nhận anh.1
Tần Tử Ninh cầm điện thoại nhắn cho anh rằng ngày mai không cần đến đón cô. Cô không muốn anh biết nên đã nói dối là ngày mai không có tiết học. Đợi ba mẹ của cô đồng ý thì cô sẽ nói cho anh biết sau.
- ---------------