Tần Tử Ninh hôm nay đi học nhưng mặt mày vô cùng khó coi. Cả tháng nay hầu như Lăng Lập Thành cứ chú tâm lo cho buổi tiệc đính hôn và công việc trên tập đoàn. Anh rất ít thời gian quan tâm cô, nhưng cô chỉ nhớ anh chứ không trách anh vì anh có rất nhiều công việc cần phải giải quyết.
Tần Tử Ninh biết Lăng Lập Thành sẽ rất thường xuyên bỏ bữa, nên mỗi khi không có đi học cô sẽ bảo bà Tần dạy cô nấu ăn mang lên tập đoàn cho anh.
Nhưng có lòng chưa chắc là tốt. Hôm đó bà Tần đi công việc nên cô đã một mình xuống xếp. Thế là Lăng Lập Thành phải uống thuốc vì bị đau bụng.
Lúc đó Tần Tử Ninh rất tự trách. Anh đã rất mệt mỏi do công việc, vậy mà còn bị cô làm cho mệt thêm. Cô dặn lòng sao này sẽ không tài lanh nữa, cái gì biết thì làm, không biết thì nên đi hỏi, chứ không được bỏ lung tung.
Tần Tử Ninh tan học thì được Lục Song và một số vệ sĩ của anh đến đón về nhà. Mấy hôm nay cô bị ông bà Tần la rằng không được chạy lên tập đoàn của anh chơi nữa. Nơi đó để làm việc chứ không phải để cho cô chơi.
Ông bà Tần sợ nhân viên ở tập đoàn sẽ đánh giá Tần Tử Ninh là người không hiểu chuyện, cứ suốt ngày bám Lăng Lập Thành không rời nữa bước. Tập đoàn để làm việc mà ngày ngày lên chơi, ngày ngày quấn quýt lấy nhau.1
Đang nghĩ vu vơ gì đó thì bỗng dưng điện thoại của Tần Tử Ninh có ai đó gửi tin nhắn. Cô cứ nghĩ là Lăng Lập Thành nên ngay lập tức mở điện thoại ra xem.
Nhưng đây là một số lạ, còn nói chuyện rất lạ.
" Lăng thiếu phu nhân, chồng tương lai của cô đang ân ái mặn nồng với Hàn Vân Tranh trong phòng làm việc. Nếu không tin có thể đến xem "
Tần Tử Ninh nhíu mày, cô bấm gọi lại cho số điện thoại lạ đó nhưng thuê bao. Cô nữa tin, nữa không. Cô tin tưởng Lăng Lập Thành sẽ không làm vậy, dù gì ngày đính hôn cũng đã sắp đến, cả hai cũng đã đăng ký kết hôn, trên pháp luật cô chính là vợ hợp pháp của anh.1
Nhưng trái tim của cô vẫn không yên, nó cứ nhói lên, nó thúc đẩy cô phải đến đó.
" Lục Song, tôi muốn đến tập đoàn "
" Thiếu gia có cuộc họp kéo dài đến 3 giờ chiều, nếu thiếu phu nhân đến đó cũng không gặp được "
" À, tôi để quên đồ trong phòng làm việc của anh ấy, tôi chỉ muốn đến lấy thôi "
Lục Song quan sát thấy sắc mặt của Tần Tử Ninh đang không tốt, theo anh đoán thì cô đang lo lắng chuyện gì đó. Tuy anh hay nói đùa cho mọi người vui, nhưng khi làm việc anh rất nghiêm túc và có trách nhiệm với nó. Lăng Lập Thành đã giao cho anh nhiệm vụ bảo vệ Tử Ninh, thì dù có hy sinh cả mạng sống, anh cũng phải bảo vệ Tần Tử Ninh an toàn.
" Được "
Đến tập đoàn, Tần Tử Ninh không dám bước xuống xe, càng không dám đi lên phòng làm việc của Lăng Lập Thành. Cô sợ nhìn thấy khoảnh khắc mà cô không muốn nhìn thấy.
" Thiếu phu nhân, đã đến rồi "
Lục Song mở cửa xe cho cô, nhắc nhở cô.
Tần Tử Ninh gật đầu bước xe, cô hít một hơi thật sâu rồi mới bước đi lên phòng làm việc của anh.
Lục Song thấy có chuyện gì đó không ổn liền đi lại hỏi nhân viên tiếp tân xem có ai đến tìm Lăng Lập Thành hay không.
" Cuộc họp bị hủy bỏ, khoảng một giờ trước có Hàn tiểu thư đến tìm Tổng giám đốc "
Lục Song ngay lập tức hiểu ra một vấn đề. Anh liền hướng mắt tìm kiếm Tần Tử Ninh để ngăn cô lên phòng.
" Thiếu phu nhân khoan đã "
Lục Song hét lên khi thấy Tần Tử Ninh đã bước vào thang máy đi lên phòng. Anh nhanh chóng chạy đến ngăn lại nhưng không kịp, cánh cửa thang máy đã đóng lại.
Lục Song cũng nhanh chóng bước vào thang máy đi lên phòng và lấy điện thoại gọi cho Lăng Lập Thành. Dù không biết trên phòng xảy ra vấn đề gì nhưng anh cảm thấy rất bất an, rất lo lắng.
Lục Song cố gắng gọi cho Lăng Lập Thành nhưng vẫn không nghe máy.
...
Trong phòng lúc này, Lăng Lập Thành và Hàn Vân Tranh đang nói chuyện với nhau.
" Lập Thành, em biết anh cũng sắp đính hôn rồi. Em sẽ không làm phiền anh nữa, nhưng anh có thể nào ngủ với em một lần cuối không? "
" Không thể, tôi không bao giờ phản bội người tôi yêu "
Nước mắt của Hàn Vân Tranh rơi xuống. Cô không muốn thốt ra những lời như thế này đâu nhưng Lăng Kiên ép cô, ép cô vào con đường cùng. Ở hiện tại cô không còn Lăng Lập Thành nữa. Nên cô không thể mất đi sự nghiệp mà cô đã cố gắng, đã đánh đổi hạnh phúc để có được. Lăng Kiên sẽ không bao giờ tha cho cô một con đường sống.
Hàn Vân Tranh nhanh chóng gạt đi giọt nước mắt, đã đến đây thì cô bắt buộc phải làm. Cô kéo hai dây đầm xuống tận bụng. Vòng 1 trắng noãn, to tròn lộ ra bên ngoài.
Lăng Lập Thành không thể hiểu nỗi Hàn Vân Tranh đang suy nghĩ chuyện gì trong đầu. Tại sao cô lại thay đổi nhiều như vậy? Cô thật rất ích kỷ, cô làm vậy có nghĩ cho Tử Ninh không?
" Vân Tranh, đừng để tôi thêm ghét em. Mau biến khỏi nơi đây"
Lăng Lập Thành quay lưng sang hướng khác. Anh không bao giờ để dục vọng lấn chiếm hết lý trí của anh. Nếu anh muốn, lúc nào Tần Tử Ninh cũng có thể cho anh, đáp ứng nhu cầu của anh.1
Cánh cửa thang máy mở ra, Tần Tử Ninh nhanh chóng bước ra và đi về hướng phòng làm việc của Lăng Lập Thành. Trên tầng cao nhất này chỉ có phòng của anh và phòng của Lăng Kiên mà thôi.
Lục Song cũng đi ra và nhanh chóng chạy lại ngăn cản Tần Tử Ninh. Nhưng điều này càng làm cho cô thêm nghi ngờ rằng tin nhắn đó là sự thật.
" Thiếu phu nhân, thiếu gia đang họp, cô không thể vào phòng đâu "
" Anh mau tránh ra cho tôi "
" Tôi...tôi...thiếu phu nhân "
Lục Song dù rất muốn giữ Tần Tử Ninh ở lại nhưng cũng không thể vì cô quá kiên quyết. Anh cũng đâu thể nào ôm cô, để giữ cô lại vì như thế anh sẽ bị Lăng Lập Thành cho đi ra đảo chơi với khỉ.
Lăng Kiên đang đứng ở gần đó quan sát Tần Tử Ninh. Anh khẽ cong môi cười khi thấy kế hoạch của mình sắp thành công. Lần nay để xem Lăng Lập Thành phải giải thích làm sao với cô và ông bà Tần.
Bàn tay của Tần Tử Ninh rung rung mở cánh cửa phòng. Cánh cửa mở ra, bên trong là Hàn Vân Tranh và Lăng Lập Thành đang ôm nhau, hôn nhau, chiếc đầm còn được kéo xuống tận bụng.
" Lập Thành "
Lăng Lập Thành nhanh chóng đẩy mạnh Hàn Vân Tranh ra, đi lại giải thích với Tần Tử Ninh. Vừa rồi cô đã làm càng ôm chặt lấy anh, chiếm lấy môi anh vì cô đoán được Tử Ninh sắp đi vào.
*** Ngày mai VOTE cho mình nha mọi người❤
- ---------------