CHƯƠNG 1141
Đường Hạo Minh rũ mí mắt xuống: “Cậu không hiểu đâu, đối với tôi thì Duy Tâm có ý nghĩa rất đặc biệt, nó là thứ thím hai để lại cho tôi.”
Người phụ nữ dịu dàng lương thiện kia, người khiến anh ta cảm nhận được tình thương của mẹ.
Người phụ nữ khiến anh ta nhớ mãi không quên…
Trợ lý thấy Đường Hạo Minh toát ra sự nhớ nhung da diết trong mắt mà kinh hãi trong lòng.
Ông chủ với thím hai của mình…
Trợ lý nuốt nuốt khan một cái, không dám nghĩ tiếp nữa, vội vàng cúi đầu.
Ở bên kia, Đường Hạo Tuấn đã họp xong, vội vàng chạy đến chỗ của Tống Vy.
Vừa vào biệt thự anh đã ôm chặt lấy Tống Vy, quan sát kỹ càng: “Không sao chứ?”
Tống Vy biết anh hỏi cái gì nên liền lắc đầu: “Không sao đâu, may mà Trình Hiệp tới kịp, yên tâm đi, em vẫn khỏe lắm. “
Đường Hạo Tuấn mím đôi môi mỏng lại, ôm mặt cô áp sát vào lồng ngực của mình để cho cô nghe thấy nhịp tim anh đập nhanh như thế nào.
Khoảnh khắc khi nghe được tin Đường Hạo Minh ném cô xuống hồ, trái tim anh đã chực nhảy ra ngoài đến nơi.
May mà cuối cùng anh nghe Trình Hiệp nói rằng cô đã được giải cứu thành công.
Nếu không thì anh thật sự không biết liệu mình có phát điên lên hay không nữa.
Tống Vy lẳng lặng dựa vào trong lồng ngực anh, cảm nhận được nỗi sợ hãi của anh, khẽ mỉm cười: “Xin lỗi, lại để cho anh lo lắng rồi.”
“Người nên xin lỗi là anh, là anh kéo em vào cuộc sống của anh nên em mới dính líu đến những nguy hiểm này.” Đường Hạo Tuấn vuốt ve mái tóc của cô rồi nói.
Tống Vy dụi người ở trong lồng ngực của anh: “Được rồi, đừng tự trách mình nữa, nguy hiểm một chút thôi. Khi nào bắt được bọn Đường Hạo Minh chẳng phải là sẽ ổn cả sao?”
Đường Hạo Tuấn không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng ôm cô.
Bắt được Đường Hạo Minh?
Nếu thật sự bắt được dễ dàng như vậy thì sẽ không đến mức tới tận bây giờ vẫn chưa bắt được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!