CHƯƠNG 1195
Tống Vy cười: “Ngay cả cái này mà anh cũng ghen tỵ được.”
Thành thật mà nói, khi cô nhìn thấy toà nhà của Tống Huy Khanh cho, cô cũng rất ngạc nhiên.
Toà nhà nằm ở trung tâm thành phố, tổng cộng có 4 tầng, mỗi tầng chỉ có hai căn hộ, diện tích mỗi căn hộ rộng hơn 400 mét vuông, mà giá của mỗi căn hộ là khoảng hơn 1 tỷ.
Mặc dù toà nhà không so được với một toà biệt thự, nhưng nó cũng là một nơi ở sang trọng.
“Anh không ghen tị, anh chỉ muốn con anh biết, anh có thể cho chúng thứ tốt hơn.” Đường Hạo Tuấn ra vẻ đường hoàng nói.
Tống Vy dở khóc dở cười.
Rõ ràng là ghen tị, thấy hai đứa trẻ rất vui khi có được ngôi nhà, không muốn thua kém với Tống Huy Khanh.
Còn nói như thể đường đường chính chính lắm.
“Được rồi, cất tài liệu vào đi, đây sẽ là ngôi nhà của các con trong tương lai” Tống Vy nói với hai đứa trẻ.
Hai đứa trẻ ôm tài liệu vào lòng, đồng loạt gật đầu, rõ ràng là tự dưng có một căn nhà khiến chúng rất hạnh phúc.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã hai ngày sau.
Ngày hôm nay, Tống Vy đang ở công ty thảo luận về những trang phục mới trong quý tiếp theo với Giang Hạ, đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ nhà tù, Tô Thu muốn gặp cô.
Khi nhận được cuộc gọi, Tống Vy không ngạc nhiên.
Cô đã sớm có dự cảm, Tô Thu có thể gặp cô lần cuối, quả nhiên là thế, nó đến rồi.
“Tôi biết rồi, buổi chiều tôi sẽ tới.” Tống Vy nói.
Sau đó, khi cuộc gọi kết thúc, cô đặt điện thoại di động xuống.
Giang Hạ đi tới: “Vy Vy, Tô Thu muốn gặp cậu?”
“Ừm” Tống Vy gật đầu.
“Tại sao bà ta lại muốn gặp cậu?” Giang Hạ tò mò.
Tống Vy lắc đầu: “Mình không biết, tới thử mới biết.”
“Vậy tới khi đó mình đi với cậu” Giang Hạ nói.
“Được.” Tống Vy gật đầu, không từ chối.
Vào buổi chiều, hai người lái xe đến nhà tù.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!