CHƯƠNG 2065
Mà lúc đó, càng không biết đến lúc nào, càng khiến lòng người cảm thấy bất an, càng lo lắng sợ hãi.
Suy nghĩ một lúc, Giang Hạ cười khổ một tiếng, sau đó nghe thấy cửa phòng bệnh truyền đến giọng nói của một người đàn ông: “Vào đi.”
Giang Hạ hít một hơi thật sâu, sau đó nắm tay nắm cửa, đẩy cửa đi vào: “Anh Kiều.”
Kiều Phàm đang xem tạp chí y học, nghe thấy giọng nói của cô, ngẩng đầu lên nhìn.
Nhìn thấy dáng vẻ thận trọng, dè dặt, cúi đầu không dám nhìn anh của cô, trong mắt lóe lên một tia than thở: “Đến rồi?”
“Ừ.” Giang Hạ cúi đầu, nhỏ giọng trả lời một tiếng: “Đến rồi.”
Kiều Phàm gấp quyển tạp chí trong tay lại, ánh mắt rơi vào chiếc hộp giữ nhiệt trong tay cô: “Lần này mang món gì?”
“Canh sườn nấu với bí.” Giọng nói của Giang Hạ vẫn nhỏ như trước: “Xương sườn của anh bị gãy, ăn nhiều xương sườn sẽ hồi phục nhanh hơn.”
“Ồ?” Kiều Phàm nhướng mày: “Ai dạy cô? Sao tôi không biết ăn canh sườn sẽ tăng tốc độ hồi phục xương sườn? Cái này hoàn toàn không có bất kỳ căn cứ khoa học nào.”
Giang Hạ đặt chiếc hộp giữ nhiệt xuống: “Tôi cũng chỉ nghe người khác nói thôi, mọi người đều nói như vậy, nên tôi cũng nghĩ là như vậy, nói ăn gì bổ nấy.”
“Vậy sao.” Kiều Phàm hất cằm.
Giang Hạ ừ một tiếng: “Nếu như anh không thích, tôi…”
“Không cần, cứ như vậy đi, lấy một bát.” Kiều Phàm lắc đầu nói.
Giang Hạ gật đầu: “Được.”
Vừa dứt lời, cô mở hộp giữ nhiệt ra.
Chiếc hộp giữ nhiệt vừa được mở ra, một mùi thơm khiến người khác thèm ăn tỏa ra.
Kiều Phàm hơn nhắm mắt lại: “Cũng thơm đó.”
Giang Hạ biết anh đang khen canh mình nấu, khóe miệng giật giật, dường như đang muốn cười.
Nhưng sau đó nghĩ đến mối quan hệ tế nhị này của bọn họ, vẫn kiềm chế, chỉ gật đầu trả lời: “Cảm ơn, này.”
Cô đưa bát canh đã múc xong cho Kiều Phàm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!