Chương 2159
Thấy cô uống canh gà xong rồi, bà đứng dậy nhận lấy cái chén trong tay cô: “Có muốn uống nữa không?”
Giang Hạ lắc đầu: “Con không uống nữa, đã đủ rồi, bây giờ uống nhiều quá thì một lát nữa không ăn cơm được.”
“Nói cũng phải.” Mẹ Giang trả lời.
Giang Hạ nhìn bà: “À đúng rồi mẹ, mẹ có mang canh gà tới cho anh Kiều không?”
Mẹ Giang loay hoay dọn dẹp bát đũa, nụ cười trên mặt nhạt đi rất nhiều, bà trả lời: “Đưa rồi, sao không đưa được chứ, dù sao thì người ta vào bệnh viện cũng là do chúng ta mà. Trước đó con phụ trách chăm sóc cho cậu ta thì phải chuẩn bị cái ăn cái uống cho cậu ta, mặc dù bây giờ con không chăm sóc nữa, nhưng nên đưa thì vẫn phải đưa, mẹ của con biết đạo lý đó mà.”
Giang Hạ hất hất cằm: “Con biết là mẹ của con hiểu cách đối nhân xử thế mà.”
Mẹ Giang mỉm cười chọc chọc vào trán cô: “Con chỉ biết nịnh bợ thôi.”
Giang Hạ che cái trán bị chọc đau, cười hắc hắc.
Lúc này, mẹ Giang đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, bà bỏ chén đũa dọn dẹp xong xuôi vào trong giỏ xách, nhìn Giang Hạ rồi hỏi: “À đúng rồi Hạ, mấy ngày nay có phải con và cậu ta đã xảy ra chuyện gì không?”
Nụ cười của Giang Hạ có hơi cứng lại, sau đó cụp mắt nói: “Mẹ đang nói?”
“Có phải là hai đứa các con lại cãi nhau không hả?” Mẹ Giang nhìn cô rồi tiếp tục hỏi: “Mấy ngày nay, mặc dù không phải ngày nào mẹ cũng đến thăm con, nhưng mà cũng tới hai ba lần rồi, mẹ phát hiện bầu không khí giữa con với cậu ta có hơi không bình thường.”
Giang Hạ không ngờ là mẹ lại có thể phát hiện giữa mình với Kiều Phàm đã xảy ra vấn đề, cô cắn cắn môi, miễn cưỡng cười nói: “Mẹ, mấy ngày nay con không có gặp anh ta, sao mẹ biết bầu không khí giữa con và anh ta không bình thường chứ?”
“Hai người không gặp nhau, nhưng mà mẹ đã gặp cậu ta mà, có thể cảm nhận được.” Mẹ Giang nói.
Giang Hạ miết lòng bàn tay, không lên tiếng.
Hóa ra là như vậy.
Mẹ Giang nhìn chằm chằm con gái của mình, nhìn con gái đang cúi thấp đầu, làm sao không hiểu rõ con gái đang suy nghĩ cái gì, bà thở dài: “Quả nhiên là giữa hai đứa đã xảy ra vấn đề rồi. Hạ, con nói cho mẹ biết đi, rốt cuộc là hai đứa làm sao vậy? Con phải biết là cậu ta không có tình cảm tốt với nhà họ Giang chúng ta, mẹ chỉ sợ là trong lúc tức giận thì cậu ta lại…”
“Yên tâm đi mẹ, anh ta sẽ không đâu.” Giang Hạ ngẩng đầu lên nói với mẹ Giang.
Cô biết là mẹ muốn nói cái gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!