CHƯƠNG 355
“Vừa hay, tôi cũng muốn gặp ông ta.” Đường Hạo Tuấn dập điếu thuốc bỏ vào thùng rác, sau đó cất bước rời đi.
Trình Hiệp chào hỏi Mạnh Ngọc, sau đó nhanh chóng đuổi theo.
Tống Huy Khanh bị nhốt ở phòng khách của tập đoàn Đường thị.
Đường Hạo Tuấn đi vào, Tống Huy Khanh bèn lên nghênh đón: “Hạo Tuấn, cuối cùng cháu cũng tới rồi, cháu bảo người đưa chú tới đây, rốt cuộc có chuyện gì?”
Ở đây đợi mấy tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thể rời đi, cũng không thể liên lạc với ai ở ngoài khiến trong lòng ông ta hoảng loạn không thôi.
Cũng không biết phía tòa án thế nào rồi, phán quyết của Huyền Nhi đã có hay chưa, bị phán mấy năm!
Đường Hạo Tuấn lùi lại một bước, duy trì khoảng cách với Tống Huy Khanh, ánh mắt hung dữ nham hiểm nhìn ông ta: “Tống Huy Khanh, hổ dữ không ăn thịt con, vậy mà ông lại phải người bắt cóc Tống Vy, ông đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt đấy!”
Nghe được lời này, Tống Huy Khanh sững sờ: “Bắt cóc Tống Vy? Hạo Tuấn, cháu đang nói gì thế, chú phái người bắt có nó lúc nào chứ?”
Đường Hạo Tuấn lạnh lùng nheo mắt lại: “Còn không chịu thừa nhận, không phải ông phái người tới, ngăn Tống Vy tới phiên tòa sao?”
Ánh mắt Tống Huy Khanh lóe lên vẻ chột dạ: “Cháu… cháu biết rồi sao?”
Đường Hạo Tuấn cười khẩy một tiếng: “Vì Tống Huyền mà ông bắt cóc Tống Vy, ngăn Tống Vy tới phiên tòa, ông được lắm.”
“Hạo Tuấn, cháu nói thế là oan cho chú quá, chú thừa nhận, đúng là chú đã phải người tới ngăn cản con bé, nhưng không hề bảo ai bắt cóc con bé cả, chú chỉ bảo người trông chừng nó, khi nó ra ngoài thì chặn nó trước cửa nhà, không cho nó đi thôi, hoàn toàn không làm gì khác!” Tống Huy Khanh giơ tay, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Nhìn ra ông ta không giống đang nói dối, hai mắt Đường Hạo Tuấn nheo lại, vẻ mặt hoài nghi: “Ông thật sự không phái người bắt cóc cô ấy?”
“Chú thề, chú tuyệt đối không làm vậy, tuy chú không thích đứa con gái Tống Vy này nhưng chú cũng không thể nào cho người bắt cóc con bé được.” Tống Huy Khanh giơ thẳng ba ngón tay lên thề.
Ông ta chưa điên tới vậy đâu.
“Tổng giám đốc, xem ra là người khác bắt cóc nhà thiết kế Tống.” Trình Hiệp đứng phía sau Đường Hạo Tuấn, trầm giọng nói.
Đường Hạo Tuấn bước lên, nắm lấy cổ áo Tống Huy Khanh: “Mặc kệ ông có cho người bắt cóc cô ấy hay không thì tôi cũng sẽ không tha cho ông.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!