Tạ Anh Quân vừa nhìn đã biết Thu Nhi muốn làm gì, nhưng lẽ nào hắn còn có thể phản kháng khi ở trước mặt Dương Hạo được sao? Nhìn roi da này cũng không có gì ghê gớm, chấp nhận bị đánh thôi.
“Tạ Anh Quân, ta cũng không đánh ngươi nhiều đâu, chỉ ba roi là đủ”, ánh mắt Thu Nhi lóe lên tia nguy hiểm, giơ cao roi da lên.
Khoảnh khắc roi da được giơ lên cao, ánh mắt Dương Hạo không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ, mà Tạ Anh Quân suýt nữa tè trong quần, roi da vốn dĩ dài chưa đến nửa mét đột nhiên thay đổi hình dạng, trên thân roi là gai nhọn, phát ra ánh sáng nguy hiểm.
“Đây chắc chắn không phải là roi da bình thường”, Tạ Anh Quân chấn động, nhưng bây giờ hắn mới tỉnh ngộ đã không còn kịp nữa.
Mặc dù Dương Hạo cũng nhìn ra da roi này hơi không tầm thường nhưng y vẫn cảm thấy không đến nỗi gây ra uy hiếp gì với Tạ Anh Quân, thấy vẻ mặt hoảng sợ của Tạ Anh Quân ngược lại còn cảm thấy buồn cười.
Tạ Anh Quân hét lên một tiếng đau đớn thảm thiết, Thu Nhi thu cây roi của mình lại, cười nói: “Chỉ mới một roi thôi, ngươi đã như thế rồi à?”
Tạ Anh Quân căm uất nhìn Thu Nhi, thầm thề rằng nếu ngày nào đó có cơ hội, mình chắc chắn sẽ hung hăng giày vò con yêu tinh này để cô ta phải quỳ gối trước uy quyền của mình, nhất định phải bắt cô ta trả giá gấp mười, gấp trăm ngàn lần đau đớn mà hôm nay mình phải chịu.
Hai mắt Dương Hạo không khỏi lóe lên: “Thế mà lại là lực tâm thần, roi da này lại có lực tâm thần mạnh đến thế, mặc dù khiến người ta khó mà tưởng tượng được nhưng Tạ Anh Quân cũng không kiên cường, khí phách lắm, chẳng thể chịu được chút đau đớn này”.
Ngược lại Dương Hạo đã nghĩ oan cho Tạ Anh Quân rồi, mặc dù Tạ Anh Quân không có ý chí bằng Dương Hạo nhưng có thể trở thành Thiên Quân viên mãn chứng tỏ hắn cũng là một người siêu phàm, hắn cũng có thể cắn răng chịu được đau đớn bình thường.
Nhưng roi da này của Thu Nhi tung ra lực tâm thần trông có vẻ là đang đánh vào trên người hắn, thật ra lại đánh vào chân hồn của hắn, đây là nơi yếu ớt nhất của con người, khiến Tạ Anh Quân cảm thấy đau đớn không thể tưởng tượng được, hắn lập tức ngã xuống đất.
Tạ Anh Quân cũng xem như là một người hung ác, hắn chậm rãi bò từ dưới đất dậy, nhìn Thu Nhi với ánh mắt đầy vẻ căm thù.
Ánh mắt ác độc này khiến Dương Hạo không khỏi giật mình, y bỗng nghĩ nếu để tên này sống có lẽ là một mầm tai họa, bất kỳ ai bị hắn ghim thù nếu hắn có cơ hội đánh trả lại thì sẽ bị trả thù rất đáng sợ.
Thu Nhi ngược lại đã quá quen với ánh mắt như vậy, cô ta là ai cơ chứ, lúc đầu còn ở thế giới Minh Vương cũng có rất nhiều kẻ thù, có ánh mắt tàn độc nào mà cô ta chưa từng nhìn thấy, thế nên ánh mắt ác độc này của Tạ Anh Quân không có tác dụng gì với cô ta cả.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!