Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

“Cũng tại linh hồn chưa tan ngu xuẩn đó, ở nơi nào không ở, lại ở trong bảo vật không gian. Một linh hồn tàn phế mà lại dám chống lại Lão Ma ta, đúng là tự tìm đường chết”, âm thanh cuồn cuộn vang lên, tràn đầy sự kiêu ngạo.  

 

“Tiền bối, tại sao ngài lại ở trong linh hồn tôi?”, sắc mặt Dương Hạo thay đổi rõ rệt, trong linh hồn của cậu lại có một linh hồn khác, hơn nữa lại còn mạnh mẽ như vậy, cậu hoàn toàn không thể kiểm soát được sự bình tĩnh bên trong cơ thể mình, thất thanh kêu lên.  

 

“Nếu không thì sao? Cậu nghĩ rằng tàn thiên Ma Vương tự nhiên rơi xuống đầu cậu sao? Nếu không phải Lão Ma ta bảo vệ cậu, thằng nhóc nhà cậu đã chết từ lâu rồi, thậm chí thi thể đã thối nát thành bã rồi”, giọng nói đó lại cất lên.  

 

“Ngài chính là người trong ngôi mộ đó sao?”, sắc mặt Dương Hạo thay đổi rõ rệt, cậu nhớ lại cảnh mình sống lại sau khi chết, trong lòng không khỏi cảm thấy ớn lạnh, người mình luôn suy nghĩ đến thực ra luôn ở trong linh hồn mình.  

 

“Cậu thông minh đấy, nhưng mà Lão Ma không phải người, Lão Ma là ma. Tiểu tử cậu cũng là ma, là một tiểu ma”, giọng nói đó lại vang lên trong tâm trí Dương Hạo.  

 

“Tiền bối, ngài ở trong linh hồn của tôi, có ảnh hưởng đến tu luyện của tôi không? Có lẽ nào?”, Dương Hạo không nói rõ, sợ chọc giận sự tồn tại đáng sợ này, đến lúc đó không có cách nào thu dọn cục diện.  

 

Thực ra điều cậu muốn hỏi là Lão Ma này liệu có làm hại cậu không, dù sao linh hồn của đối phương quá mạnh, muốn giết cậu dễ như trở bàn tay.  

 

“Mẹ kiếp! Tiểu tử, Lão Ma ta cứu mạng cậu hai lần, còn truyền lại tàn thiên Ma Vương cho cậu, cậu lại báo đáp Lão Ma như này sao?”  

 

“Haiz!”, sau khi mắng xong, Lão Ma thở dài một hơi, sau đó chậm rãi nói: “Cậu yên tâm đi, Lão Ma sẽ không chiếm lấy cơ thể của cậu đâu, hơn nữa như vậy cũng rất tốt, ít nhất ta tồn tại trong linh hồn cậu, có thể thấy được thế giới này rốt cuộc đã trở nên như thế nào? Nếu như rời khỏi cậu, Lão Ma sẽ càng yếu”.  

 

Nghe thấy câu này, Dương Hạo tin ba phần. Bởi vì cậu biết rằng này, nếu như Lão Ma này thực sự có thể chiếm được, vậy thì e là cậu đã chết từ lâu rồi.  

 

Tuy nhiên cậu vẫn có chút không yên tâm, thận trọng hỏi: “Tiền bối, vậy ngài có thể dò được suy nghĩ của tôi không?”  

 

Nếu như tất cả những gì cậu nghĩ đều bị dò ra được, vậy thì Dương Hạo cũng không dám tưởng tượng, sau này mỗi một suy nghĩ của cậu đều bị Lão Ma biết được, vậy thì có gì khác biệt với việc bị chiếm lấy cơ thể đâu?  

 

“Yên tâm đi! Lão Ma ta vẫn chưa làm được tới bước đó. Linh hồn thâm sâu vô biên, có vô sức chức năng bí ẩn, trừ khi là người vô cùng lợi hại, nếu không ai cũng không thể dò xét ký ức và ý nghĩ của người khác”, Lão Ma nói.  

 

Dương Hạo thở phào một hơi, trong lòng đầy phức tạp, có một chút phấn khích nhưng cũng có một cảm giác bất lực. Lão Ma đang ở trong linh hồn của cậu, cậu không biết đây là người xấu hay tốt.  

 

“Được rồi, linh hồn của Lão Ma còn rất yếu, không làm phiền khí vận của tiểu ma nữa”, âm thanh đó dần tiêu tan, cuối cùng biến mất khỏi tai Dương Hạo.  

 

“Tiền bối”, Dương Hạo vẫn muốn hỏi thêm một số chuyện, nhưng không ngờ rằng dù mình cố gắng hỏi thế nào, đối phương như đã biến mất hoàn toàn, không hề trả lời. Tuy nhiên cậu biết rõ, Lão Ma vẫn luôn ở trong linh hồn cậu.  

 

“Soạt!”, giãy giụa đứng dậy, cậu nắm lấy chiếc nhẫn màu đen, không còn linh hồn mạnh mẽ bên trong, cậu dễ dàng cầm lấy chiếc nhẫn trong tay.  

 

“Nhỏ máu luyện hóa”, trong lòng dấy lên một ý nghĩ, Dương Hạo cứa ra một giọt máu, sau đó nhỏ lên nhẫn.  

 

“Vù!”, khi giọt máu rơi xuống chiếc nhẫn, nó lập tức bị hấp thụ, sau đó một tia sáng màu đỏ lóe lên trên chiếc nhẫn, linh hồn của Dương Hạo đột nhiên cảm nhận được mối liên hệ với nó.  

 

Trong lòng vui mừng khôn xiết, cậu lập tức thâm nhập một luồng linh hồn vào trong chiếc nhẫn. Ngay lập tức, một không gian mở xuất hiện trong tiềm thức của cậu.  

 

Chiếc nhẫn này, đúng như cậu nghĩ, quả thực là một bảo vật không gian. Không gian bên trong rộng hàng trăm mét nhưng trống trải, không có một thứ gì.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận