Chương 20: Ẩn mình
"Không! Tha cho chúng tôi đi! Chúng tôi không phải người nhà họ Du, chúng tôi đều là đệ tử của học viện Linh Không".
"Đúng! Chúng tôi không phải người nhà họ Du, chúng tôi chỉ bị nhà họ Du mê hoặc để đối phó với cậu thôi. Chúng tôi biết sai rồi, xin hãy tha cho chúng tôi".
“Tha cho chúng mày à?”, Dương Hạo cười khẩy: “Nếu tình huống ngược lại, chúng mày ở thế thượng phong, thì chúng mày có tha cho muội muội tao không?”
Cậu vừa dứt lời, cả hai đều sững sờ.
“Do dự, tức là đáng chết!”, ánh mắt Dương Hạo lạnh lùng tàn nhẫn, cậu xông lên phía trước, ánh sáng mười linh kình lại bùng lên.
"Bùm!"
“Bùm!”, lồng ngực của bọn họ như bị đập thành từng mảnh, vết máu trên mặt đất lập tức khiến người ta cảm thấy sởn gai ốc.
Sắc mặt Dương Thanh Thanh tái nhợt nhìn chằm chằm vết máu và thi thể trên mặt đất, dạ dày cảm thấy nhộn nhạo. Nhưng trong lòng cô ấy hưng phấn hơn, đại ca quá mạnh, đủ sức xóa sổ tu giả cảnh giới Ngân Linh cấp hai.
“Thanh Thanh, Dương Hoành và những người khác đâu?”, sát khí Dương Hạo ngập trời, cậu cảm thấy mình có ý muốn giết người.
Nghe vậy, Dương Thanh Thanh lập tức nghĩ đến Dương Hoành, Dương Phong và những người khác vẫn đang gặp nguy hiểm. Không chút do dự, cô ấy trực tiếp dẫn Dương Hạo đến chỗ đám người Dương Hoành.
"Haha! Dương Hoành, hôm nay xem ai dám cứu ngươi? Ta không ngại nói cho ngươi biết nhà họ Du của chúng ta có người trong Chấp Pháp đường đấy. Cho dù có giết ngươi thì cũng chẳng ai quan tâm đâu”, mấy lời nói khó nghe khiến đám người Dương Hoành bị vây bắt rất khó chịu.
Năm người Dương Hoành, mỗi người đều bị thương.
Người nhỏ tuổi nhất, Dương Hâm, còn đang ôm một cánh tay bị gãy. Vị trí của cánh tay trái của cậu ấy trống rỗng. Nhưng dù vậy, gương mặt của Dương Hâm vẫn đầy ý chiến đấu và lạnh lùng.
Những người trong gia tộc nhà họ Dương đều là những người đầy tinh thần chiến đấu, không ai trong số họ là kẻ hèn nhát cả.
Vây quanh họ là một nhóm tinh hoa từ nhà họ Du và nhà họ Triệu. Có chín tu giả cảnh giới Ngân Linh, còn một đám cảnh giới Phàm Linh, tổng hai mươi người, đều đằng đằng sát khí.
Bên nhà họ Du, có sáu tu giả cảnh giới Ngân Linh. Ba người còn lại là đệ tử của nhà họ Triệu. Không cần phải nói, nhà họ Triệu đã bị nhà họ Du khuất phục và trở thành một thế lực của nhà họ Du.
“Triệu Phi Dương, Triệu Phi Hổ, Triệu Phi Báo, đám này giao cho nhà họ Triệu của các ngươi, muốn chứng minh lòng trung thành của các ngươi thì giết chúng cho ta”, một đệ tử nhà họ Du lạnh nhạt nói.
Du Xung, cảnh giới Ngân Linh uẩn khí cấp hai. Du Minh, người đã bị Dương Hạo đánh bại trước đó, trong mắt Du Xung không là gì cả.
Trong số đệ tử nhà họ Du, không chỉ có hắn là ở cảnh giới Ngân Linh. Du Xung cũng ở cảnh giới Ngân Linh, mà cảnh giới của hắn còn cao hơn.
Tuy nhiên, Du Minh là đệ tử dòng chính, còn Du Xung là con vợ lẽ. Sau khi Du Minh bị phế, Du Xung nhìn thấy hy vọng nên không ẩn dật nữa mà bắt đầu bộc lộ tài năng.
“Du Xung, không ngờ ngươi lại ẩn mình sâu vậy. Nhưng ngươi không đủ tư cách để đụng đến nhà họ Dương ta đâu”, Dương Hoành lạnh lùng, sau đó một luồng sáng bạc cực kỳ mạnh dâng trào phóng ra khỏi người cậu ta.
"Bùm!"
Sắc mặt của đám người nhà họ Du và nhà họ Triệu hơi thay đổi, không ngờ rằng Dương Hoành đang che giấu thực lực của mình, thực lực đã đạt tới cấp độ cảnh giới Ngân Linh rồi.
"Bùm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!