"Phực”, khi kiếm quang kia bay vụt qua, nhóm tu giả cảnh giới Tiên Thiên bày ra sát trận kia lại mất đi gần mười người. Sương mù trở nên yếu ớt, giữa không trung bên ngoài mơ hồ xuất hiện một bóng người.
Sau khi nhìn thấy bóng người, trên mặt Dương Hạo lộ ra một chút vui vẻ. Hướng Ninh Phong xuất hiện, với vị đại môn chủ mạnh mẽ này ở đây, La Thần Hi không phải đã không còn là một mối đe dọa nữa.
“La Thần Hi, trong đại điện ngươi cũng sử dụng ma tu bí thuật. Nếu ngươi không muốn toàn bộ phủ thành chủ cùng chết với mình, thì nên ngậm mồm lại”, Dương Hạo lạnh lùng nói một tiếng, sau đó cơ thể thu nhỏ dần, thu hết khí tức ma tộc lại.
“Lôi Vân Chi Nhãn!”, đám mây đen trên bầu trời vẫn chưa tan đi, nó vẫn còn tràn ngập khí tức ma sát. Linh cơ của Dương Hạo lập tức khẽ động, lớn tiếng hét lên bốn chữ.
Một đôi mắt xuất hiện trong đám mây đen, sau đó biến thành một đạo lôi vân, lao đến tấn công.
“Bùm!”, cậu nhanh chóng trở lại hình dáng ban đầu, ma diễm hoàn toàn tiêu tán, lúc này, gần 20 thập phương sát trận đã bị cậu phá vỡ hết.
“Đe dọa ta à, vậy thì chết đi!”, La Thần Hi dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm Dương Hạo, sau đó chiếc thương trong tay gã lóe lên, đâm về phía Dương Hạo.
“La Thần Hi, ngươi muốn chết à!”, một giọng nói lạnh như băng vang lên, sau đó một bóng người lóe lên, năng lượng mạnh mẽ lao tới trước mặt La Thần Hi.
“Bùm!”, năng lượng không thể kháng cự lại quật mạnh gã ra, cho dù có bảo vật giáp ngực thuần dương cũng không chịu nổi uy lực của cú đấm này.
“Ọc!”, mặt La Thần Hi tái xanh, rồi máu trào ra từ miệng gã. Gã ngẩng đầu nhìn người đàn ông trung niên đứng ở cách đó không xa, trong mắt tràn đầy vẻ không cam tâm.
“Hướng Ninh Phong, hắn tiến vào phủ thành chủ của ta, đồng thời cũng giết chín tu giả cảnh giới Tử Phủ của ta, hắn hôm nay nhất định phải chết ở đây”, La Thần Hi rống lên.
Hướng Ninh Phong cười lạnh một tiếng, sau đó nói: "Ngươi xuất thủ một lần thử xem. Ta đảm bảo trước khi cậu ta chết thì ngươi đã chết rồi, giáp trụ thuần dương của ngươi không ngăn được ta đâu”.
Trên thế giới có vô số đạo pháp, được chia thành ba nghìn đại đạo và hàng ngàn tiểu đạo. Cảnh giới Linh Kiếp là lĩnh hội bản mệnh của Đạo và làm cho thực lực của bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.
Thứ mà La Thần Hi lĩnh hội là thương đạo và chiến tranh đạo. Thứ mà Hướng Ninh Phong lĩnh hội là đạo hồi toàn, đạo tự nhiên. So sánh hai đạo, có thể tương xứng. Nhưng cảnh giới của hai người hoàn toàn không thể so sánh được.
Hướng Ninh Phong là cảnh giới Linh Kiếp, đã trải qua ba lần lôi kiếp. Về phần La Thần Hi, chỉ là tu giả cảnh giới Linh Kiếp mới chịu một lần lôi kiếp, hai người căn bản là không thể so sánh với nhau.
Sắc mặt từ dữ tợn chuyển sang ảm đạm, La Thần Hi liếc nhìn Dương Hạo một cái, lạnh lùng nói: "Ta hi vọng ngươi sẽ luôn được người bảo hộ”.