Sau đó ánh mắt hiện lên sự bội phục, nói tiếp: “Nếu lần này ngươi sống, ta sẽ chịu đòn nhận tôi, dù làm người hầu của ngươi, ta cũng cam lòng”.
Gương mặt hắn hiện lên vẻ tà ác, Du Huyền lại nghĩ đến một cảnh tượng đau khổ, vì muốn có được cô gái đó mà hắn không tiếc bị sư tôn đuổi ra khỏi sư môn.
Nhưng khi hắn bị phản bội, người phụ nữ mà mình yêu nhất lại bỏ rơi hắn, kết hôn với người khác.
“Ngươi chẳng qua chỉ là một tu giả bình thường cảnh giới Tử Phủ, có tư cách gì cưới ta?”, câu nói đó cứ như một con dao đâm thẳng vào lòng Du Huyền.
Lúc đầu thực lực của đối phương quá mạnh, đến nỗi chỉ cần giơ tay ra đã có thể đánh bại được hắn, thế nên hắn luôn nhẫn nhịn, đến bây giờ mây mù trong lòng đã tích tụ như núi, sẽ có một ngày hắn sẽ trả thù.
“Sư tôn, xin lỗi”, Du Huyền thở dài, sau đó sắc mặt trở lại như bình thường, nụ cười cũng xuất hiện trên môi, nhưng không ai biết đằng sau nụ cười đó là nỗi đau của hắn.
“Ầm!”
“Ầm!”, không gian hỗn loạn, sức mạnh đạo pháp cuộn lại trong không trung, hơn một trăm cường giả cảnh giới Linh Kiếp ra tay, cả không gian trong một trăm dặm đều chứa đầy sát khí đáng sợ.
Dù là cảnh giới Linh Kiếp cấp bốn, một khi rơi vào vòng vây tấn công này, cũng không thể thoát ra khỏi đó một cách an toàn, thậm chí một khi không cẩn thận cũng chỉ có kết cục chết mà thôi.
Đối mặt với năng lượng cuồng bạo dữ dội đó, khóe môi Dương Hạo nhếch lên nụ cười, ánh mắt cậu hiện lên vẻ khác thường.
Cậu thấp trọng nói: “Cũng đã đến lúc rồi nhỉ? Một trăm ba mươi tám cảnh giới Linh Kiếp, một đám cường giả cuối cùng sẽ trở thành nô lệ của ta”.
Ánh sáng lạnh băng lóe lên, Dương Hạo bỗng giơ tay phải lên, một vật thể hệt như chiếc chìa khóa bay ra từ trong cơ thể cậu, đó chính là món đồ mà Huyết Hải Kiếm Đế đã để lại cho cậu khi xé tan không gian để rời đi.
“Chiến hạm Trấn Linh, nhốt lại cho ta”, Dương Hạo hét lên, sau đó một bảo vật như chiếc chìa khóa bỗng phát ra ánh sáng màu đỏ.
“Xoẹt! Xoẹt!”, từng sợi xích màu đỏ như máu bay ra từ trong chìa khóa, ảo ảnh cực lớn dần tụ lại bao trùm lấy toàn bộ vài trăm dặm xung quanh.
“Đây là cái gì?”, cường giả cảnh giới Linh Kiếp cấp ba Bạch Tu sửng sốt, sau đó lộ ra vẻ kiêng dè.
“Rắc!”, ngay lúc này một sợi xích nhanh như chớp trói ông ta lại.
Ông lão Bạch Tu cười khẩy, sau đó sức mạnh đạo pháp bộc phát từ trong người ông ta, năng lượng lạnh như băng mạnh mẽ kéo dãn cả sợi xích đó ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!