Đây là một giấc mộng, một giấc mộng mà anh ta mãi mãi không muốn tỉnh giấc. Thế nhưng không muốn tỉnh lại không có nghĩa là sẽ không tỉnh lại, vào lúc bóng hình mà anh ta chẳng thể quên đi được dần biến mất, Thần Trạch cũng hoàn hồn trở lại, trên mặt anh ta giàn giụa nước mắt.
“Không! Sở Nhi!”, anh ta đau khổ gào lên, sau đó ngẩng đầu thật mạnh.
Trước mặt, Dương Hạo đã biến mất không thấy tăm hơi. Trên mặt bàn bày la liệt mấy nghìn viên Huyền Dương Tinh, mỗi viên đều mang theo năng lượng mạnh mẽ.
“Ân nặng như núi, nếu như Thần Trạch ta có ngày báo được mối thù lớn, nhất định sẽ dùng cả đời để hầu hạ tiền bối”, Thần Trạch hô lên một câu về phía bầu trời.
“Ta nhỏ tuổi hơn huynh, gọi ta là tiền bối thì thôi đi. Ngoại trừ số Huyền Dương Tinh ra còn có một khối Linh Hồn Ấn. Nếu như huynh có chuyện muốn tìm ta thì bóp vỡ nó, ta sẽ lập tức tới luôn. Còn về những thứ kia thì cứ coi như kinh phí ta ở lại nơi này mấy hôm vừa qua”, giọng nói thấp thoáng vang lên giữa hư không.
Nơi ở của Thiên Quân Môn khá rộng lớn, cả Thiên Quân Môn từ trên xuống, từ môn chủ đến đệ tử đều đang thu dọn những vật phẩm chuẩn bị dời đến đây.
Hướng Ninh Phong cảm thấy hơi bất lực không khỏi mắng liên hồi, nhưng trong lòng ông ta lại không thể hận Dương Hạo. Ông ta biết rất rõ Dương Hạo như thế thật ra cũng là vì bảo vệ Thiên Quân Môn.
“Haizz”, thở dài một tiếng, Hướng Ninh Phong nhìn tượng thần Lôi Vân Thiên Quân ở giữa quảng trường đó, xoay người vẫy tay tỏ ý cho các đệ tử bắt đầu lên đường.
Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một vết nứt lớn, sau đó từng vết nứt không gian cực lớn liên tục xuất hiện, các Thiên Quân có thực lực khá mạnh bước ra.
“Đây là Thiên Quân Môn? Khẩu khí lớn đấy, thế mà dám tự xưng là môn phái của Thiên Quân”, một Thiên Quân khinh thường nhìn mấy người Hướng Ninh Phong trước mặt.
“Thiên Quân Môn, giao Dương Hạo ra đây, nếu không ta sẽ giết hết các ngươi”, lại một giọng nói tràn đầy tà khí vang lên.
“Phải đó, giao Dương Hạo ra đây, nếu không các ngươi phải chết”.
“Bắt hết chúng, ta tin chắc tên Dương Hạo đó sẽ xuất hiện thôi”.
Các Thiên Quân lên tiếng, mục đích của họ giống trước đó, đều muốn lấy được chiến hạm Trấn Linh.
Hướng Ninh Phong lộ ra vẻ khổ sở, thân hình lướt đến giữa không trung, đối mặt với uy lực nặng nề của các Thiên Quân nói: “Các vị tiền bối, các vị có thể đi nghe ngóng, Dương Hạo đã làm những gì ở Thiên Quân Môn bọn ta, nếu các vị biết rồi thì sẽ không mở miệng nói ta giao Dương Hạo ra nữa”.
“Hừ! Nếu ngươi lừa ta, ta sẽ giết hết cả Thiên Quân Môn”, một Thiên Quân mặc đồ đen lạnh lùng nói, sau đó giơ tay ra, ngay tức khắc một đệ tử của Thiên Quân Môn bị năng lượng cuồn cuộn của ông ta hút qua.