“Kiếm!”, nội tâm y khẽ động, giọng nói của Dương Hạo vang khắp không trung. Những bóng kiếm vô tận biến thành hư vô trong khoảnh khắc, chém về phía Quân Vị Ương đang ở cách đó vài dặm.
Ánh mắt ngưng tụ, Quân Vị Ương khẽ nâng tay lên, lực đạo pháp trong tay lập tức bộc phát ra.
Ông ta trầm giọng nói: “Đằng mộc mạn thiên!”
Bốn từ thốt ra, những đạo thuật mạnh mẽ xuất hiện trước mặt ông ta. Những đạo thuật này chứa đầy năng lượng đạo pháp vô tận, tất cả kiếm pháp xung quanh đều bị phá hủy.
“Đinh!”, âm thanh lanh lảnh vang lên, lực tấn công mạnh mẽ lập tức bị trút bỏ. Hết bóng kiếm này đến bóng kiếm khác lại biến thành trạng thái hữu hình.
Cơ thể Dương Hạo khẽ run lên, sau đó khóe miệng khẽ hiện lên một nụ cười quỷ dị. Quân Vị Vương này không ngờ lại là Thiên Quân nắm giữ mộc lực.
Mộc lực này là một loại trong năm trong ngũ hành đạo, hết sức mềm dẻo, phòng ngự cực mạnh. Tu giả bình thường hoàn toàn không thể phá được. Cho dù là Thiên Quân cùng cảnh giới muốn phá cũng dễ.
“Xem sự phòng ngự của ngươi mạnh hơn, hay đòn tấn công của ta mạnh hơn?”, Dương Hạo nói một câu, tay khẽ động, lập tức một thanh kiếm dài hội tụ.
“Tuế Nguyệt kiếm đạo, Nhân Gian!”, kiếm Nhân gian, bao gồm cảm xúc tang thương vô tận. Một luồng tâm đạo đồng thời xâm nhập vào, trong khoảnh khắc tiến vào đằng mộc của Quân Vị Ương.
“Hả?”, Thiên Quân dù sao cũng là Thiên Quân, cảnh giới tâm lực cũng đã đạt tới cảnh giới tâm thần, vì vậy khi Dương Hạo thi triển Nhân gian, tất cả loại cảm xúc phức tạp chỉ khẽ làm lay chuyển tâm niệm của Quân Vị Ương một chút rồi sau đó bị cưỡng chế phá vỡ.
“Tâm thần? Tiểu tử, không ngờ ngươi lại lĩnh ngộ được tâm thần, đúng là khiến ta kinh ngạc. Tuy nhiên ngươi cũng chỉ đến thế thôi. Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi mạnh hơn. Chết!”, trong lòng Quân Vị Vương nảy sinh một chút kinh ngạc.
Trong lòng ông ta đang sợ hãi, sợ rằng hôm nay để cho Dương Hạo chạy thoát. Bây giờ Dương Hạo đã có thực lực đáng sợ như vậy, vậy thì sau này khi y càng mạnh hơn, e là người chết chính là Thiên Quân ông ta.
“Đằng mộc liên tỏa!”, đằng mộc mạn thiên hóa thành từng sợi dây xích dài hàng trăm mét, quấn quanh người Dương Hạo, không gian lập tức bị thu nhỏ lại.
Bình thản nhìn không gian đầy đằng mộc xung quanh, ánh mắt Dương Hạo lộ ra tia kinh người.
“Hung khí mạnh mẽ như vậy, sao có thể được?”, Quân Vị Ương lập tức chấn động, trong luồng hung khí này, ông ta cảm nhận được một chút sợ hãi.
“Giết! Giết! Giết!”, gầm lên ba tiếng, sau đó từng đằng mộc to lớn đánh vào cơ thể Dương Hạo, đạo pháp vô cùng hùng mạnh.
“Xoẹt!”, ánh sáng chiếu vào, cơ thể Dương Hạo vẫn không nhúc nhích, cưỡng chế chịu đựng đòn tấn công của Quân Vị Ương.