Một lúc lâu sau ông ta mới thở dài nói: “Nếu như hai nhát kiếm vừa rồi thật sự là do ngươi tạo ra, vậy thì hôm nay ta phải xuất ra kiếm mạnh nhất của mình, xem xem cực hạn kiếm đạo của ngươi tới đâu”.
Sắc mặt Dương Hạo ngưng tụ. Kiếm mạnh nhất, còn là Thiên Quân. Ải này e là khó qua.
“Kiếm thuật của ta, tên là Tru Tâm chi kiếm, ngươi cẩn thận đấy”, nói khẽ một câu, kiếm ý đáng sợ lập tức bộc phát từ cơ thể người đàn ông trung niên.
Kiếm ý, chỉ đơn giản là kiếm ý bình thường nhất, nhưng khi nó bao trùm xuống, Dương Hạo cảm nhận được một luồng sát khí vô cùng đáng sợ. Y phát hiện bản thân dù đang đứng ở đó nhưng cho dù thế nào đều không thể xông ra được.
Cảnh giới thấp nhất của kiếm chính là kiếm ý, nhưng lại có uy lực kinh người như vậy, kiếm ý của vị cường giả Thiên Quân này còn mạnh hơn so với y tưởng tượng.
Từ trước tới giờ, y chỉ mới thấy kiếm thuật đáng sợ như vậy trong tay Huyết Hải Kiếm Đế mà thôi.
“Kiếm thế!”, đột nhiên người đàn ông trung niên hét lên một tiếng, kiếm ý vô hạn lập tức hóa thành một khí thế đáng sợ, đè nén Dương Hạo ngay tại chỗ, thậm chí không thể nhúc nhích được.
“Kiếm thế này đã vượt qua cảnh giới kiếm đạo của mình quá nhiều. Hôm nay mình mới biết, thì ra theo đuổi kiếm đạo hoàn mỹ hoàn toàn không phải theo đuổi cảnh giới cực hạn. Mà là từ thấp đến cao, khiến cho tất cả cảnh giới đều trở nên hoàn mỹ”, trong lòng Dương Hạo khẽ run lên, tuy nhiên niềm tin vững chắc khiến y đứng bất động như núi.
“Ha!”, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, người đàn ông trung niên tiến lên một bước, hét lớn: “Kiếm tâm!”
Cảnh giới của kiếm, hòa thành kiếm tâm vô hạn, trong lòng có kiếm, phá trời đất, diệt sinh linh. Khoảnh khắc này, Dương Hạo đột nhiên cảm thấy ý chí kiếm đạo của mình gần như bị hủy diệt.
Uy lực đáng sợ ập thẳng vào tâm hồn. Y phát hiện, tâm hồn của mình từ từ bị hủy diệt, cho dù là tâm thần cũng không thể ngăn cản được sự hủy diệt khủng khiếp này.
“Kiếm hoàn mỹ, chính là cảnh giới hoàn mỹ, không chỉ đơn thuần là đạt tới cảnh giới cao hơn. Mỗi một cảnh giới đều hoàn mỹ mới có thể khiến cho uy lực kiếm đạo phát huy càng thêm mạnh mẽ”, giọng nói khẽ vang lên, sắc mặt Dương Hạo dần dần từ tái nhợt sang xám xịt.
“Mình sắp chết sao? Lời của ông ta giống như đang từ biệt mình. Nhát kiếm đáng sợ, Tru Tâm chi kiếm, thực sự không thể phản kháng!”
Trong lòng thở dài một hơi, Dương Hạo từ từ nhắm mắt lại. Nhưng khoảnh khắc y nhắm mắt lại, đột nhiên nhớ lại những lời vừa rồi của người đàn ông trung niên.
“Kiếm hoàn mỹ. Cảnh giới hoàn mỹ. Đúng vậy! Cảnh giới hoàn mỹ”, đột nhiên, một ý nghĩ bất ngờ bùng phát lên trong tâm trí đang hấp hối.