“Nếu đã như vậy, ta đành nhận vậy”, trong mắt ánh lên tia lạnh lẽo, y lại mở miệng nói: “Nhưng mà tha thứ cho sự ngu ngốc của ta, ta thành huynh đệ của các ngươi từ bao giờ vậy?”
Lời vừa nói ra, nhuệ khí phóng lên tận trời. Như thể không trả lời được câu hỏi này, Dương Hạo sẽ lập tức ra tay. Giờ phút này, uy nghiêm của y không khỏi chấn động.
Vi Yến Sơn và những người khác đều khẽ run lên, vẻ mặt có chút hoảng sợ. Nếu Dương Hạo thật sự muốn ra tay, thì họ chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
"Dương Hạo huynh!"
"Dương Hạo đạo hữu!"
"Bái kiến Dương Hạo đại ca!"
“Bái kiến tiền bối Dương Hạo!”, người vô liêm sỉ thì chẳng hề biết giới hạn, đạo hữu cũng nói được, đại ca cũng có luôn, có kẻ còn mở miệng gọi tiền bối, kẻ này còn vô liêm sỉ hơn so với những kẻ khác.
Cười nhẹ một tiếng, Dương Hạo quay đầu bỏ qua đám người này. Đảo mắt về phía hòa thượng Tự Tại đang đứng trước mặt, lãnh đạm nói: "Tự Tại huynh, ta có thể qua được không?"
“Mời!”, hòa thượng Tự Tại nhường chỗ và chìa tay ra với một nụ cười. Hắn có một thái độ khiêm tốn và một phong thái nhẹ nhàng, chẳng còn thấy bộ dạng dữ dội và hung bạo trước đó nữa.
Nhìn thoáng qua tên này, Dương Hạo thầm kinh ngạc. Trong cuộc đọ sức vừa rồi, nhìn có vẻ như y đã chiếm thế thượng phong. Nhưng y biết rằng vị hòa thượng này chắc chắn đã không dùng hết sức. Tuy nhiên, không phai y cũng thế sao?
Với khoảng cách mấy triệu dặm, Dương Hạo hóa thành một luồng gió lao nhanh về phía xa.
Hòa thượng Tự Tại và Hưu Dương nhìn nhau, rồi mỗi người lần lượt lao về phía trước. Dù sao, để xem ai là người nhanh nhất, nếu đã không thể loại bỏ mối đe dọa lớn nhất – Dương Hạo, thì họ cũng quá lười biếng để đối phó với đám Từ Quỷ Mị và Vi Yến Sơn.
Thời gian trôi qua, đã một ngày một đêm. Tốc độ của Dương Hạo là nhanh nhất, dù sao y cũng đã lĩnh hội được một chút phong chi đạo pháp, với sức mạnh của đạo pháp, tốc độ của y nhanh hơn những người khác khoảng 30%.
Đây vẫn là một chiêu thức đơn giản, nếu hiểu sâu hơn, thực sự lĩnh ngộ được ý nghĩa thực sự của chiêu thức, thì tốc độ của y sẽ nhanh hơn gấp vài, thậm chí hàng chục lần so với những người ở cảnh giới Linh Kiếp.
Cung điện Vạn Lý rộng lớn vô biên. Cao ngàn thước, lộ ra uy áp vô tận. Khí thế uy nghiêm khiến người ta không khỏi quỳ xuống vái lạy.
“Đây là điện Đại Đế. Nơi mà Đại Đế từng tu hành quả nhiên kinh người”, Dương Hạo không khỏi thầm giật mình, sau đó từng bước đi về phía cánh cổng rộng lớn của điện Đại Đế.
"Vù!"
“Vù!”, phía sau Dương Hạo, hòa thượng Tự Tại và Hưu Dương nhanh chóng chạy tới. Và phía sau họ, đám Vi Yến Sơn cũng lao về phía trước một cách miễn cưỡng.
Trong điện Đại Đế, chỉ có ba người có thể vào. Ba người này chắc chắn là người mạnh nhất trong số họ.