Tôn Nham kinh ngạc, không tin thực lực của Dương Hạo lại đáng sợ đến vậy. Anh ta không biết ở tầng cấp cảnh giới Ngân Linh còn có ai là đối thủ của Dương Hạo hay không.
“Huynh không sao chứ?”, Dương Hạo đi đến bên cạnh Tôn Nham, cười hỏi.
“Không sao”, Tôn Nham lắc đầu, sau đó cố gắng đứng dậy, nhưng vì vết thương quá nặng cho nên vật lộn mãi cũng không đứng dậy nổi.
Dương Hạo cười rồi đưa tay ra đỡ Tôn Nham dậy, sau đó lặng lẽ dùng linh khí kiểm tra vết thương của Tôn Nham.
“Vẫn ổn, đan điền vẫn nguyên vẹn, nhưng nội tạng bị thương rất nặng. Huynh cầm lấy cái này để trị vết thương đi, đồng thời cũng có thể nâng cao tu vi”, nói xong, cậu đặt một viên đan dược vào tay Tôn Nham.
Nhìn viên đan dược màu xanh lục có mùi thơm nồng đậm cùng kinh khí dâng trào, trên mặt Tôn Nham lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Bách Thảo Đan, đây là Bách Thảo Đan sao?”
Dương Hạo cười nói: “Đây chính là Bách Thảo Đan, huynh uống đi, rất tốt cho huynh đấy!”
“Rầm!”, cánh cửa đá phía sau đột nhiên mở ra, sau đó từng bóng người lần lượt xuất hiện, mùi máu tanh cuối cùng cũng thu hút đám người tu luyện ra ngoài.
“Dương Hạo!”
“Là Dương Hạo!”
“Sư huynh Lục Uy!”
“Sư huynh Lục Uy chết rồi!”, sáu người kinh ngạc thốt lên khi nhìn thấy thi thể nằm trên mặt đất và đầu của Lục Uy lăn xuống phía xa.
Lục Uy là đội phó của tiểu đội Thiên Tinh, hắn có địa vị rất cao trong đội, đồng thời cũng có thực lực rất mạnh. Nhưng bây giờ, Lục Uy đã chết, thậm chí còn bị chặt đầu.
Sắc mặt của Tuần Trung vô cùng khó coi, hắn liếc nhìn thi thể trên mặt đất, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Dương Hạo, sát khí bùng lên.
“Là ngươi giết Lục Uy phải không?, Đệ tử chấp pháp là cao nhất, một tên đệ tử tinh anh như ngươi mà lại dám giết đệ tử của đội chấp pháp, đây chính là tội chết. Dương Hạo, ngươi chán sống rồi phải không?”, Tuần Trung lạnh lùng nói.
“Anh ta tên Tuần Trung, là đệ tử chấp pháp, đội trưởng của tiểu đội Thiên Tinh, thực lực cao hơn Lục Uy một bậc. Lục Uy bị đệ giết là đội phó của đội Thiên Tinh”, Tôn Nham thì thầm vào tai Dương Hạo.
“Tuần Trung?”, Dương Hạo nhìn đối phương, bình tĩnh nói: “Không phải đệ muốn giết anh ta, mà là anh ta muốn giết đệ. Lục Uy nói đệ tử chấp pháp có quyền cho phép ai tu luyện trong tháp Địa Linh. Anh ta còn nói, chấp pháp đường đã vượt qua các quy tắc của học viện Linh Không. Bây giờ được nghe những gì sư huynh Tuần Trung nói, ta tin rồi”.
“Hừ!”, khí thể lập tức bùng nổ, lưỡi kiếm của Dương Hạo chỉ vào Tuần Trung, tức giận nói: “Chỉ có đệ tử của chấp pháp đường mới được giết người, lẽ nào không cho phép người khác giết anh ta sao? Chấp pháp đường thật ngang ngược! Đệ tử chấp pháp cao hơn hết sao? Ta sẽ báo cáo lại lời này với học viện!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!