Bước thứ hai cảnh giới Ngân Linh, trình độ ngưng hình.
"Không tệ. Không dùng bất kỳ viên đan dược nào, chỉ là hấp thu linh lực đã có thể đạt tới cảnh giới. Có điều, trước kia đã ở đỉnh cao bước đầu tiên trong cảnh giới Ngân Linh rồi, chỉ còn thiếu bước cuối cùng thôi”.
"Vù!", cậu mở mắt ra, trên đầu ngón tay lộ ra một tia linh lực, dần dần hội tụ thành hình lưỡi kiếm.
"Xì!", Dương Hạo phất tay, mũi kiếm lập tức đâm vào mặt đất.
"Trình độ Ngưng Hình, công kích của mình phải mạnh hơn trước khoảng ba lần”, cậu nở nụ cười, sau đó trong lòng khẽ động, lại nhắm mắt lại vận hành công pháp Đoạt Linh.
Thời gian dần trôi, cậu tu luyện đến quên mình, quên hết mọi thứ.
Vô thức, trên người cậu lại xuất hiện một tầng ánh sáng bạc, mà bên trong lớp ánh bạc này, có một ánh sáng màu máu mờ mờ, ánh sáng màu máu này chính là sức mạnh huyết mạch.
Ngoài sức mạnh huyết mạch, giữa trán của cậu có có một vệt màu đen nhạt, ngay cả bản thân Dương Hạo cũng không biết màu vệt màu đen này, Dương Hạo càng tu luyện, nó càng trở nên tinh thuần.
Nó đen như mực có một loại khí tức ngang ngược đáng sợ.
Hai mươi ngày sau, tu vi của Dương Hạo lại một lần nữa đạt tới đỉnh cao bước thứ hai của cảnh giới Ngân Linh, chỉ là lúc này, khi cậu ở bước thứ ba của cảnh giới Ngân Linh, cậu mới cảm giác được linh lực không đủ lắm.
"Còn thiếu chút nữa”, cậu cau mày, sau đó nhanh chóng lấy ra hai viên đan dược từ trong ngực, một viên là Bách Thảo Đan, một viên là Cửu Linh Đan, rồi liên tục nuốt xuống.
"Vù!", dưới tác động kép của linh khí và dược lực, linh khí trong cơ thể cậu đột nhiên tăng vọt, chút ánh sáng bạc trong đan điều nhanh chóng trở nên sáng rực.
"Vù!", sau hàng trăm lần liên tiếp khuấy động, Dương Hạo thấy vẫn còn thiếu chút nữa, cảnh giới của cậu vẫn chưa lên được bước thứ ba.
"Lại nào!", sau khi rống lên một tiếng, cậu nhanh chóng lấy ra bình Bách Thảo Đan, sau đó nuốt hết toàn bộ số Bách Thảo Đan còn lại.
"Ầm ầm!", dược lực mạnh mẽ cùng linh khí nhất thời bùng nổ, Dương Hạo lập tức cảm thấy cảnh giới của mình như bị buông lỏng, sau đó linh khí dồi dào không ngừng ngưng tụ, bất thình lình đã vượt qua cảnh giới.
"Cuối cùng cũng xong. Đột phá cảnh giới Ngân Linh thực sự rất khó, mỗi một bước đều là một bước nhảy vọt”, Dương Hạo mở mắt ra, trong mắt lóe lên tia sắc bén nhọn.
"Cương lực hội tụ, áo giáp phòng ngự”, Dương Hạo khẽ lẩm bẩm, sau đó một tầng ánh sáng màu bạc bao quanh cơ thể, dần dần tụ lại thành một tầng lực phòng ngự như lớp áo giáp.
"Ầm!" Dương Hạo vung nắm đấm, ngay sau đó cả căn nhà đá rung lắc dữ dội.
Mặc dù cú đấm vào sàn nhà của cậu không thể làm nát lớp đá cứng chắc nhưng cũng khiến mặt đất rung lắc không ngừng.
"Đã năm mươi ngày, một nửa thời gian trôi qua rồi, vẫn còn một nửa thời gian, không thích hợp để tu luyện ở đây nữa rồi. Linh lực ở tầng sáu không đủ để mình thăng tiến lên bước thứ tư, trình độ Hóa Nguyên nữa”, cậu lẩm bẩm rồi từ từ đứng dậy.
Cậu không định rời đi. Cảnh giới đã được nâng cao, bây giờ cậu cần phải cải thiện sức chiến đấu của mình.
Ngộ Kiếm Thuật, Huyết Luyện Cửu Kiếm, Thần Hành Bộ.
Ngộ Kiếm Thuật không có trình độ, chỉ chú trọng tới việc lĩnh ngộ, trước khi Dương Hạo tu luyện, cậu đã cảm giác Ngộ Kiếm Thuật này rất uyên thâm, muốn hoàn toàn lĩnh ngộ, e rằng không phải là chuyện một sớm một chiều. Bây giờ cậu chỉ có thể được coi là nhập môn thôi.
Huyết Luyện Cửu Kiếm, cho tới nay cậu chỉ mới luyện tới kiếm thứ ba. Mà trong chín kiếm, mỗi khi luyện được một kiếm thì uy lực lại tăng lên gấp mấy lần. Nếu kiếm thứ nhất đã mạnh thì kiếm thứ chín phải gọi là hết mức bá đạo.
Còn Thần Hành Bộ, cậu cũng chỉ mới tập được sơ sơ một chút, bí thuật võ công cấp bậc Kim Linh thượng đẳng, không thể đánh đồng như bí thuật cấp bậc Ngân Linh bình thường được.