Dương Hạo thật sự nghĩ như vậy, nếu hai người này không ở trong thế giới Phong Vũ thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, Cao Minh Thu sẽ không trở thành rắc rối trong thế giới Phong Vũ, cũng không cần lo lắng vì đối phó với hắn mà đắc tội với thế giới Minh Vương.
Và Thu Nhi sẽ không đến quấy rầy y nữa, đỡ rác tai.
“Dương Hạo, mơ đi, không báo được mối thù bị ngươi làm nhục, ta tuyệt đối sẽ không rời thế giới Phong Vũ đâu!”, Cao Minh Thu tức giận hét lên.
So với sự tức giận của Cao Minh Thu, điều khiến Dương Hạo đau đầu hơn chính là ánh mắt phẫn uất của Thu Nhi: "Hàn, huynh chán ghét Thu Nhi thế sao?"
Tuy là đầu thai nhưng không có nghĩa là tuổi có thể chồng lên, tuổi của Thu Nhi chắc chắn không lớn hơn Dương Hạo bao nhiêu, nhưng ánh mắt oán hận như vậy vẫn khiến Dương Hạo có chút rùng mình, hơn nữa còn đi kèm với cách xưng hô: Hàn!
Đại tỷ à, mối quan hệ của chúng ta có cần thiết như vậy không? Dương Hạo không khỏi nghĩ thầm.
"Tiền bối hiểu lầm ý của đệ tử rồi", Dương Hạo cãi lại: "Sao ta có thể nghĩ thế được? Không phải người bảo đệ tử đoán sao?"
Ông lão cười nói: "Cậu thật thông minh, nhưng lần này đoán sai rồi! Đổi cách nghĩ khác đi".
Dương Hạo thầm nghĩ sai rồi ông còn bảo ta thông minh làm gì, đây không phải là đang giễu cợt ta sao? Y cười khổ nói: "Đệ tử đoán không ra".
“Sai của cậu là ở thân phận của lão phu, nếu như ngay từ đầu cậu đã sai, vậy đương nhiên sẽ không đoán ra được ý đồ của lão phu”, ông già cười nói, trên người đột nhiên phóng ra khí tức cổ quái. Khí tức này khiến cho Dương Hạo cùng Cao Minh Thu và Thu Nhi đều có thể cảm nhận được sự hoài cổ, hay nói đúng hơn là sự cổ xưa, đã rất lâu rồi!
Cao Minh Thu và Thu Nhi sửng sốt, càng ngày họ càng cảm thấy thân phận của ông lão rất kỳ quái.
Dương Hạo sửng sốt, y đã nghĩ đến một khả năng rồi, nhưng thật sự quá kinh ngạc.
Bảy đạo trong cơ thể Dương Hạo xoay chuyển, càng nhìn về phía lão già, y càng thêm nghi hoặc, đột nhiên nghiêm nghị nói: "Chẳng lẽ tiền bối là chân thân của Cửu trọng lôi kiếp?"
Cửu trọng lôi kiếp? Có phải là Cửu trọng lôi kiếp suýt chút nữa đánh mình tan thành mây khói không? Cao Minh Thu và Thu Nhi vừa nghe thấy thế liền thấy không thể tin được, nhưng nghĩ lại, họ đột nhiên cảm thấy suy đoán của Dương Hạo không hề vô lý chút nào!
Nếu không phải Cửu trọng lôi kiếp, còn có ai có thể kịp thời phát hiện tình huống của bọn họ?
Suy đoán của Dương Hạo khá có lý, hoặc là cường giả ở vị trí cao cấp cảm thấy tình huống của hai người có thể bổ sung cho nhau, nếu có thể dung hợp với nhau trong cùng một cơ thể thì có thể tu luyện một hệ thống tu luyện cao cấp hơn, nhưng điều này đã bị ông già bác bỏ.
Từ trong thâm tâm, bọn họ cũng tin tưởng lão già này không cần lừa gạt, lão già này ra mặt chính là để nói ra chân tướng hoặc ông ta chính là chân tướng!