“Ngươi đừng hòng giở trò với tôi, ngươi không thể thoát khỏi tay tôi đâu”, Tạ Anh Quân chế nhạo, buông tay ra.
“Trừ khi ngươi có thể giết được người trong lòng của ta, nếu không ta sẽ không đồng ý!”, vì quá tuyệt vọng, cho nên Thu Nhi chỉ có thể nghĩ ra cách này.
Dương Hạo, ta cũng vì bị ép đến bước đường cùng cho nên mới làm vậy, nếu không ta sẽ không bao giờ làm liên lụy đến huynh, Thu Nhi thầm nghĩ.
“Người trong lòng ngươi là ai? Hắn ở đâu?”, Tạ Anh Quân không kìm được cơn giận trong lòng khi nghe Thu Nhi yêu người khác khi sắp trở thành người phụ nữ của mình.
Không người đàn ông nào có thể chịu để người phụ nữ của mình cắm sừng. Mặc dù trên thực tế Thu Nhi không phải người phụ nữ của hắn, nhưng Tạ Anh Quân vẫn không chấp nhận được chuyện này.
“Huynh ấy tên Dương Hạo!”, Thu Nhi nói: “Huynh ấy chính là người ta thích nhất, ngươi chắc chắn không phải đối thủ của huynh ấy!”
“Dương Hạo?”, Tạ Anh Quân kinh ngạc hỏi: “Ý ngươi là người ở Phiêu Tuyết Vương Thành?”
Thật ra Thu Nhi không biết rõ lai lịch của Dương Hạo, nhưng đến cả Tạ Anh Quân cũng biết đến thì chắc chắn là đúng rồi, vì vậy Thu Nhi gật đầu nói: “Ngươi biết huynh ấy?”
“Cho dù thiêu hắn thành tro ta cũng nhận ra hắn!”, Tạ Anh Quân hung hăng nói: “Được, ta đồng ý với ngươi, ta sẽ giết hắn, nhưng ta không thể thả ngươi đi như vậy được!”
Thu Nhi đang vui mừng vì kế hoãn binh của bình thành công, lại nghe Tạ Anh Quân nói vậy, cô ta liền nói: “Ngươi muốn gì?”
“Trấn hồn ấn!”, Tạ Anh Quân cười nói?: “Bây giờ ngươi đã là người phụ nữ của ta rồi, ta phải biết từng nhất cử nhất động của ngươi, ngươi sẽ không phản đối chuyện này đúng không?”
Thu Nhi thầm nghĩ, cô ta chỉ cần khôi phục một chút lực tâm thần là có thể xóa bỏ đi trấn hồn ấn, trấn hồn ấn có thể khống chế được cô ta sao?
“Ngươi đừng mơ, trấn hồn ấn của ta có thể biến ngươi thành tro bụi nếu ngươi có ý nghĩa nào khác. Cho nên tốt nhất ngươi đừng có ý đồ gì!”, Tạ Anh Quân cười lớn, cắt ngang suy nghĩ của Thu Nhi.
Thu Nhi cũng đã nghĩ đến cảnh Tạ Anh Quân sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình, vậy mà cô ta vẫn nghĩ tốt về hắn.
Tạ Anh Quân vươn tay kết ấn, động tác như bay, một đạo ấn màu đen xuất hiện trong nháy mắt, truyền ấn vào cơ thể Thu Nhi.
Sắc mặt Thu Nhi không thay đổi nhiều. Nếu trấn hồn ấn áp chế linh hồn này nhập vào cơ thể cô ta thì Tạ Anh Quân sẽ không chỉ đơn giản là theo dõi nhất cử nhất động của cô ta.
Mà cô ta sẽ trở thành nô lệ của Tạ Anh Quân, vĩnh viễn coi Tạ Anh Quân là chủ nhân, đây không phải điều mà Thu Nhi muốn.
Thu Nhi không quan tâm đến việc sử dụng lực tâm thần sẽ khiến cơ thể tổn hại, cô ta cũng vẽ một tâm thần ấn phù lên tay phải của mình, cố gắng ngăn chặn trấn hồn ấn của Tạ Anh Quân.
“Người đẹp vô dụng đừng hòng lừa ta, ngươi muốn ta giết Dương Hạo, ta sẽ đồng ý với ngươi. Nhưng ngươi nhất định phải trở thành nô lệ của ta, ta muốn ngươi làm gì ngươi phải làm thế đó!”, Tạ Anh Quân cười lớn, ấn phù hai bên bùng lên ánh sáng chói lóa, từ từ va chạm vào nhau.