Khi Thu Nhi sử dụng lực tâm thần, cô ta đã mất gần hết lực tâm thần đã ngưng tụ được. Bây giờ lại sử dụng quá độ để chống lại Tạ Anh Quân, tự khắc sẽ thấy được trình độ cao thấp.
Nếu mọi người đều dùng lực tâm thần thì Thu Nhi còn có thể đánh ngang tay với Tạ Anh Quân, nhưng bây giờ Tạ Anh Quân sẽ không để Thu Nhi có cơ hội này, thứ hắn dùng là lực cảnh giới.
Sức mạnh ngoại phóng của lực cảnh giới hung hãn hơn lực tâm thần rất nhiều, nếu phá vỡ ấn phù này của Thu Nhi thì Thu Nhi sẽ bị Tạ Anh Quân khống chế.
Cao Minh Thu ở trong cơ thể Thu Nhi nhìn ra được điều này, hắn không khỏi thở dài, bây giờ dù hắn muốn ra ngoài cũng không kịp nữa, đều là do hắn làm liên lụy đến Thu Nhi.
Hắn dường như đã nhìn thấy kết cục thê thảm của chuyện này, mình và Thu Nhi đều là cường giả chuyển thế của thế giới Minh Vương, không ngờ đến thế giới Phong Vũ lại gục ngay trên tay của Tạ Anh Quân, điều này bảo Cao Minh Thu làm sao có thể phục được.
Tạ Anh Quân cố ý chậm chạp đẩy Trấn Hồn Ấn vào, tâm lý của hắn khá biến thái, hắn muốn nhìn thấy bộ dạng hoảng sợ đến mức thất thố của Thu Nhi. Hắn nở nụ cười tàn ác, thấy ấn phù của đối phương từ lớn bằng bàn tay bị áp chế thành chỉ lớn bằng chiếc nhẫn. Khi hắn vừa định tiêu diệt tín tâm cuối cùng của Thu Nhi thì bỗng cảm thấy kinh sợ.
Hắn nhìn thấy phù ấn của Thu Nhi bỗng phát ra ánh sáng lần nữa, thoáng chốc lực tâm thần đã áp chế lại Trấn Hồn Ấn hắn phát ra, tấn công ngược lại về phía mình.
Tình hình này xảy ra quá bất ngờ nằm ngoài dự tính của Tạ Anh Quân, ban đầu là mình chiếm ưu thế tuyệt đối, sao bây giờ đột nhiên tình thế lại xoay chuyển khiến hắn không khỏi lộ ra vẻ hoảng hốt.
Lẽ nào lúc nãy Thu Nhi vừa tỏ vẻ yếu kém mà bây giờ mới là thực lực thật sự của cô ta, nhưng khi Tạ Anh Quân nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt Thu Nhi thì hắn biết đây không phải là sức mạnh của Thu Nhi.
Nhưng thế thì làm sao, nếu bị ấn phù của Thu Nhi đánh vào người mình thì kết quả mình sẽ trở thành người hầu của cô ta.
Vì hắn không biết tác dụng ấn phù của Thu Nhi là gì, nhưng một khi phá hủy Trấn Hồn Ấn của mình thì sẽ đi vào trong người mình, như thế nó sẽ có cả tác dụng của Trấn Hồn Ấn, đây quả là một hiểm họa với Tạ Anh Quân.
Hắn không hề nghi ngờ mình đối với Thu Nhi thế nào, còn Thu Nhi cũng sẽ đối với hắn thế nào đây?
Tạ Anh Quân không phải là Thu Nhi, Thu Nhi không còn sức đánh trả trước mặt Tạ Anh Quân, đó là vì Thu Nhi không tu luyện thực lực cảnh giới, mà Tạ Anh Quân dĩ nhiên là có tu luyện, hắn là Thiên Quân viên mãn.
Tạ Anh Quân thấy tình thế không ổn bèn vội vàng trốn đi, nhưng ấn phù này hình như có mắt, cho dù Tạ Anh Quân trốn thế nào cũng không thể tránh được.
“Rốt cuộc là ai? Lẽ nào không dám ra gặp mặt sao?”, Tạ Anh Quân liều mạng né sang một bên nói.
“Ha ha, chẳng phải ngươi muốn giết ta lắm sao? Bây giờ ta đến rồi, ta muốn xem thử ngươi dám giết hay không”, một tiếng cười vang lên, một người đàn ông có thân hình khá gầy, mặc bộ đồ màu đen, gương mặt thanh tú bước ra. Y bật cười ôm Thu Nhi vào lòng: “Ngươi dám bắt nạt vợ ta, ta sẽ không nương tay với ngươi, nếu để vợ ta trút giận?”
“Hạo, quả nhiên là huynh”, Thu Nhi không khỏi vui mừng và bất ngờ, nhào vào lòng Dương Hạo, bật khóc.