"Đất trời mùa thu thật đẹp, phải không M?
Ở đây mùa thu có nắng ấm, một chút gió se lạnh và bầu không khí trong lành, ngắm lá phong rơi đầy mà lòng chợt nhớ về M da diết. Phong viết lá thư này gửi cho M, kèm theo một chút tâm tình như thuở xưa khi còn trẻ dại. Nhớ M buổi đầu gặp gỡ, cũng là mùa thu nhưng lại đón cơn mưa đầu mùa lạnh lẽo của tháng 8. Còn nhớ không, khi đó M đã cho Phong ăn tát đến độ nảy đom đóm mắt, sau đó Phong còn mạnh miệng đòi lại công bằng. Chẳng hiểu có phải vì chuyện trẻ con đó mà chúng ta đã bên nhau trong suốt thời gian dài sau đó hay không? Mà M có thấy mặc dù chúng ta gây gỗ thường xuyên như chó với mèo nhưng lại quấn lấy nhau không rời. Lúc đó M còn nói chỗ nào có Phong chỗ đó sẽ có M hiện diện. Khi ấy Phong thấy buồn cười lắm, nhưng bây giờ lại thấy não nùng, vì ở đây chẳng có M.
Phong còn nhớ những lần M khóc tức tưởi, nức nở chỉ vì Phong làm những cái trò dại dột, nông cạn chẳng màng. Có dỗ dành ra sao M cũng chẳng chịu thôi giận, chỉ đợi khi được vồ lấy cánh tay của Phong và cắn thì mới chịu nguôi ngoai. Nhớ lại càng thêm buồn cười, đúng không M? Những năm tháng đó, hãy còn nhiều câu chuyện mà Phong chưa bao giờ để M biết. Vì Phong sợ. Sợ đôi mắt tròn đen lay láy ấy ướt đẫm những giọt lệ buồn. Sợ tâm can của M phải mang nặng ân tình với một kẻ chẳng ra gì như Phong của khi ấy. Và sợ M đến một giới hạn nào đó, sẽ rời bỏ Phong với cái thời niên thiếu ngây dại.
Dẫu sao những tháng ngày thanh xuân ấy đã qua, đã tươi đẹp hơn bao giờ hết. Thế thì chẳng còn lý do gì để Phong giữ lại những điều sâu kín ấy trong lòng nữa rồi.
Gửi đến M những kỷ niệm đẹp đẽ trong lòng của Phong. Những kỷ niệm mà chỉ có bòng hình M trong cuộc đời, trong quãng thời thanh xuân tươi đẹp ấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!