Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ vốn là một đôi trúc mã. Năm 6 tuổi, cả nhà Đinh Trình Hâm chuyển đến khu B, làm hàng xóm với nhà Mã Gia Kỳ.
"Chào cậu, tớ là Đinh Trình Hâm, cậu có thể gọi tớ là Đinh nhi hay là Tiểu Đinh, Trình Trình đều được. Tớ rất vui được làm quen với cậu."- Đinh Trình Hâm nở nụ cười xán lạn, đưa tay, tỏ ý muốn bắt tay với Mã Gia Kỳ.
Mã Gia Kỳ cũng nhiệt tình đưa tay ra bắt, vui vẻ đáp lời: "Chào cậu, Tiểu Đinh, tớ là Mã Gia Kỳ, cậu có thể gọi tớ là Tiểu Mã cũng có thể gọi tớ là Gia Kỳ. Tớ cũng rất vui."
...****************...
Năm cả hai mười tám tuổi.
"Aaaa MÃ GIA KỲ!!!!! Mau dậy thôi, muộn học rồi!!!"- Giọng nói của cậu thiếu niên trong trẻo mà lại dễ nghe, nhưng ở tình huống này hình như hơi to tiếng thì phải.
Đinh Trình Hâm đứng trước cửa phòng Mã Gia Kỳ liên tục đập mạnh cửa. Cậu nhóc đáng yêu ngày nào nay đã trở thành cậu thiếu niên ngũ quan thanh tú rồi.
Mã Gia Kỳ ở trong phòng không ngừng vò đầu bứt tai vì bị phá giấc ngủ sớm. Mã Gia Kỳ nói vọng ra: "Cậu xuống bàn ăn đợi tớ, tớ chuẩn bị xong sẽ xuống ngay đây."
Đinh Trình Hâm thở dài, cuối cùng cũng gọi được hắn dậy, anh không muốn vì hắn mà anh bị muộn học đâu: "Được rồi. Nhanh lên đó."
Kỳ thực ra chẳng biết từ bao giờ mà Đinh Trình Hâm lại thích Mã Gia Kỳ. Quen biết nhau từ bé, khi anh nhận ra mình thích hắn, không biết có bao nhiêu cảm xúc vừa hoảng loạn mà vừa sợ hãi.
Mã Gia Kỳ ôn nhu, dịu dàng, với Đinh Trình Hâm thì lại rất mực cưng chiều, săn sóc.Một người tốt như thế sao Đinh Trình Hâm có thể không động lòng? Nhưng suy cho cùng thì đó chỉ là tình cảm từ một phía.
Đang suy nghĩ miên man thì Mã Gia Kỳ đã chuẩn bị xong, hắn kéo ghế ngồi cạnh Đinh Trình Hâm như một thói quen. Đinh Trình Hâm nhíu mày nghi hoặc, nửa đùa nửa thật mà nói: "Aiya Mã Gia Kỳ, sao cậu lúc nào cũng bám dính lấy tớ thế? Đi đâu cũng phải đi cùng?"
Mã Gia Kỳ miệng cắn bánh bao, nghiêng đầu, tay chọt vào má Đinh Trình Hâm: "Aiya không phải cậu cũng dính tớ đấy sao? Hơn nữa không có tớ, cậu tự lo cho mình được à?"
Đinh Trình Hâm hừ một tiếng: "Coi như không nói lại cậu."
Đúng vậy, nếu không có Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm phải làm sao đây?
Loay hoay cả buổi sáng cuối cùng cũng tới trường học. Đinh Trình Hâm trong mắt người khác là một học sinh ưu tú, có vẻ ngoài xinh đẹp, tính tình lại hoạt bát, khi bước vào trường thu hút biết bao ánh mắt của người khác, nam có nữ có.
Còn Mã Gia Kỳ cũng là một học sinh ba tốt, vẻ ngoài cao ráo, đẹp trai. Khi hai người đi với nhau thực có cảm giác tỏa sáng.
Chẳng bao lâu giáo viên cũng tới, Mã Gia Kỳ chăm chú nghe giảng, Đinh Trình Hâm chăm chú nhìn Mã Gia Kỳ, khoảnh khắc hắn vừa nghe giảng vừa ghi bài đúng là cảnh đẹp động lòng người. Ít ra trong mắt Đinh Trình Hâm là vậy.
Tiếng chuông kết thúc tiết học vang lên, Mã Gia Kỳ chậm rãi tiến đến chỗ Đinh Trình Hâm: "Đinh nhi, đến căn tin thôi, không nhanh là mất chỗ đấy."
Đinh Trình Hâm chậm rì rì, bắt lấy tay Mã Gia Kỳ bảo hắn kéo đi, hai người cứ thế mà tay trong tay đến căn tin.
Hôm nay căn tin có cơm cà ri nên đặc biệt đông hơn bình thường. Mã Gia Kỳ buông tay Đinh Trình Hâm ra, nói: "Cậu ngồi đây giữ chỗ, tớ đi lấy cơm. Cậu ăn gì?"
Đinh Trình Hâm nhìn hắn bằng ánh mắt "Cứ giả vờ giả vịt", cười nhếch môi một cái, nói: "Cậu hỏi tớ làm gì chứ, tớ nói ăn cái này cậu không cho, cái kia cậu không cho, đến cuối cùng vẫn là cậu quyết định, còn hỏi tớ, cậu thừa hơi quá nhỉ?"
Mã Gia Kỳ cười, xoa đầu Đinh Trình Hâm thở hắt ra: "Haizz, tớ cũng hết cách ai bảo bụng cậu yếu quá làm gì, cái này ăn không được, cái kia không được ăn. Vậy tớ tự quyết định nhé? Ở đây chờ tớ!"
Nói rồi hắn ba chân bốn cẳng chạy đi lấy thức ăn, Đinh Trình Hâm "xùy" một tiếng lầm bầm trong miệng: "Mã Gia Kỳ đáng ghét lại thích quản người ta. Ơ mà cũng tốt chí ít người cậu ấy quản là mình." Nghĩ thế Đinh Trình Hâm hì hì cười đến vui vẻ.
Anh là thế đấy chỉ cần suy nghĩ miên man một tí hay là được dỗ ngọt một tí là vui vẻ ngay. Nói đúng hơn là, những chuyện có liên quan đến Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm đều thấy vui vẻ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!