Mười giờ tối, Đinh Trình Hâm nhận được tin nhắn của Mã Gia Kỳ.
MJQ: Đinh nhi, thứ bảy này, cậu định đi thật à?
DCX: Gì chứ? Đi đâu cơ?
MJQ: Sinh nhật tên họ Dịch kia.
DCX: A, đúng rồi, đi chứ, đã nhận lời rồi mà. Gia Kỳ chẳng lẽ cậu không muốn đi?
Mã Gia Kỳ dừng lại đôi chút, không trả lời ngay. Hôm nay là thứ năm, bỏ qua ngày mai thì sẽ tới thứ bảy...
MJQ: ...
MJQ: Đúng thật là không muốn đi. Cậu cũng đừng đi được không?
Đinh Trình Hâm dứt khoát gọi video qua cho hắn. Mã Gia Kỳ nhận máy. Đập vào mắt Đinh Trình Hâm là gương mặt của người kia. Mắt hắn đen, sâu hun hút nhìn chăm chăm Đinh Trình Hâm qua màn hình điện thoại.
Vì Đinh Trình Hâm đang nằm, cộng với việc cổ áo quá rộng, chỉ cần cậu nằm úp xuống giống hiện tại thì những gì ở trong sẽ lộ ra hết.Mặt Mã Gia Kỳ thoáng ửng đỏ, hắn vội dời tầm mắt sang chỗ khác.
"Sao lại không muốn tớ đi?"- Đinh Trình Hâm hỏi.
"Tớ không thích tên họ Dịch đó!"- Giọng điệu Mã Gia Kỳ có chút tủi thân.
Đinh Trình Hâm cảm thấy đôi lúc Mã Gia Kỳ như là thiếu nữ e thẹn, hở một tí là ngượng ngùng.
"Nhưng cậu đã nhận lời rồi. Tớ cũng đã nhận lời rồi. Chúng ta không thể không đi." Đinh Trình Hâm dùng giọng ngọt ngào để dỗ ngọt hắn: "Chỉ cần có mặt một chút là được, không cần ở lâu đâu. Kỳ thực ra tớ cũng không muốn đi mấy. Nhưng lỡ hứa rồi thì cũng đành chịu vậy."
Mã Gia Kỳ cuối cùng cũng chịu quay sang nhìn Đinh Trình Hâm, hắn nói: "Vậy được, ngày mai sau khi tan học tớ cùng cậu đi chọn quà cho tên họ Dịch đó."
Mã Gia Kỳ nào biết được, tham dự tiệc sinh nhật là phụ, Đinh Trình Hâm còn một ý đồ khác nữa.
Hôm sau như lời đã hứa, Mã Gia Kỳ dẫn Đinh Trình Hâm đi chọn quà. Đinh Trình Hâm chọn cho hắn ta một đôi giày của một nhãn hiệu thời trang có tiếng có giá tận năm vạn tệ. Nói thật thì sau khi mua quà cho hắn xong Đinh Trình Hâm cảm thấy xót túi tiền rồi a.
Mã Gia Kỳ cũng chẳng kém là bao, hắn chọn cho tên kia một chiếc đồng hồ có giá hơn năm vạn tệ. Mới hôm trước Mã Gia Kỳ bị Đinh Trình Hâm đốt túi, hiện giờ lại tới tên đáng ghét kia. Thiện cảm của Mã Gia Kỳ với hắn ta thực sự về 0.
Đi ngang một cửa hàng trang sức, Đinh Trình Hâm ghé vào còn cố ý bảo Mã Gia Kỳ đứng ở ngoài không cho hắn vào. Sau khi trở ra mặt Đinh Trình Hâm hớn hở lên thấy rõ.
Mã Gia Kỳ thắc mắc: "Cậu vào đấy làm gì? Đừng nói là lại mua cho tên họ Dịch kia cái gì nữa nhá?" Đương nhiên không phải, Đinh Trình Hâm phản bác: "Tớ điên sao, tốn năm vạn của tớ còn muốn tớ tặng thêm, mơ đẹp quá nhỉ? Tớ chỉ là mua vài thứ tặng cho mama đại nhân của tớ thôi."
Nói câu này Đinh Trình Hâm hơi chột dạ mà lảng tránh ánh mắt. Mã Gia Kỳ cũng để ý nhưng hắn không quan tâm lắm. Đinh Trình Hâm đã nói là không phải thì chính là không phải.
Hai người cùng nhau đi ăn tối rồi cùng nhau về nhà. Nhà của cả hai sát vách nên đứng trước cửa nhà, hai người chỉ cần vẫy tay tạm biệt rồi đồng loạt bước chân vào nhà là được.
Ngày đó cũng tới, Đinh Trình Hâm mặc một bộ vest màu be tay đeo đồng hồ, trông vô cùng thanh lịch, dịu dàng.
(Minh họa)
Mã Gia Kỳ cũng chẳng có kém cạnh, hắn khoác lên cho mình một bộ vest đen, tay cũng đeo đồng hồ. Nếu nhìn thấy hắn thì chắc hẳn ai cũng sẽ liên tưởng ngay đến bốn từ "ôn nhu tựa ngọc".
(Minh họa)
Nếu nói Mã Gia Kỳ là "ôn nhu tựa ngọc" thì Đinh Trình Hâm chính là "tiên tử thanh tao". Khi hai người họ đứng cùng nhau, thế mà lại hòa hợp đến không tưởng.
Đinh Trình Hâm từ nhà bước ra, người đầu tiên anh thấy là Mã Gia Kỳ, anh nhìn hắn đến thất thần. Đến khi Mã Gia Kỳ thấy anh, nhìn anh mỉm cười thì anh mới hoàn hồn lại.
Mã Gia Kỳ nói: "Woaa, Đinh nhi soái quá đi!" Đinh Trình Hâm hùa theo hắn: "Đúng đó, tớ cũng cảm thấy mình rất đẹp trai a!" Vừa nói Đinh Trình Hâm vừa treo nụ cười ở nơi khóe miệng, đã đẹp nay lại đẹp hơn.
"Đi thôi?" Mã Gia Kỳ đi trước Đinh Trình Hâm, đứng trước cửa xe hắn dừng lại, mở cửa cho anh. Khi anh đã yên ổn ngồi trong xe rồi thì hắn mới ôn tồn bước lên.
Xe dừng lại trước một khách sạn 5 sao, đây chính là nơi Dịch Tuấn Phong tổ chức tiệc. Đinh Trình Hâm vừa bước chân vào đã nghe thấy hắn ta gọi tên mình.
Dịch Tuấn Phong liếc sang bên cạnh, nhìn thấy Mã Gia Kỳ, mặt hắn ta đen lại, nhưng vẫn cười nói với Đinh Trình Hâm: "Trình Hâm à, mau vào đi đừng đứng ngoài này nữa."
Dịch Tuấn Phong kéo tay Đinh Trình Hâm vào trong mặc kệ ánh nhìn chằm chằm của Mã Gia Kỳ. Anh cùng hắn chúc mừng Dịch Tuấn Phong đôi ba câu.
Đinh Trình Hâm: "Dịch Tuấn Phong, sinh nhật vui vẻ nhé! Đây, tặng cậu!" Anh nở ra một nụ cười tiêu chuẩn, đưa món quà được đóng gói cẩn thận cho hắn ta.
"Cảm ơn cậu, Trình Hâm. Tôi rất thích." Mã Gia Kỳ thầm khinh bỉ trong lòng "còn chưa mở, thích thích cái gì mà thích chứ, xùy!". Đinh Trình Hâm cũng chẳng có biểu hiện gì đặc biệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!