Nghe Liễu Phương Phương nói vậy, Tôn Hàn đã biết thế nào là mồm miệng phụ nữ rồi, lừa phỉnh như thần luôn.
Ngành mỹ phẩm mà có lãi mỏng ư?
Tôn Hàn biết những lời Liễu Phương Phương nói là lừa gạt, họ thuê Giang Hồi livestrea giới thiệu sản phẩm nhằm mục đích quảng bá tới nhiều người tiêu dùng hơn. Song, dù họ chia cho Giang Hồi bốn mươi lăm phần trăm tổng lượng tiêu thụ thì thực tế công ty vẫn có lãi, huống hồ nếu tổng công ty cung cấp hàng tới thì lợi nhuận còn khiếp nữa.
Điều mấu chốt là Giang Hồi có tin hay không thôi.
Bốn mươi lăm phần trăm tổng doang thu, vậy mỗi lần bán được hàng, cô ta sẽ kiếm được bao nhiêu chứ?
Người quản lý được gọi là chị Tô cũng đã động lòng.
Công ty Lệ Lan kinh doanh lỗ vốn không liên quan gì đến họ cả, chỉ cần họ kiếm được tiền là được rồi.
“Phương án gì vậy?”, chị Tô hỏi ngay.
“Tiểu Tôn, anh nói đi”, Liễu Phương Phương mỉm cười rồi ra hiệu cho Tôn Hàn giải thích.
Tiểu Tôn?
Tôn Hàn có vẻ không được thích ứng với cách gọi này cho lắm, nhưng anh cũng không nghĩ gì nhiều, vì bây giờ, anh đâu còn là công tử của Thiên Cửu Môn nữa.
Anh đọc rõ từng điều khoản mới được thêm vào hợp đồng cho Giang Hồi nghe, nghe xong, Giang Hồi lập tức tái mặt.
Đúng là cô ta hay tạo scandal, nhưng vấn đề là Tôn Hàn lại nói thẳng ra trước mặt cô ta như vậy thì thật là không nể nang nhau.
Nếu không nể số tiền lớn kia thì cô ta đã trở mặt rồi.
“Cô Giang, cô đừng hiểu lầm. Đây không phải là ý của chúng tôi, mà là của tổng công ty. Dẫu sao chúng tôi cũng là một công ty lớn mà nên làm việc gì cũng phải cẩn thận. Đương nhiên, phía chúng tôi vẫn đưa ra hai phương án cho cô lựa chọn. Nếu cô Giang không thích phương án tôi vừa nói thì hoàn toàn có thể chọn hợp đồng đầu tiên không đính kèm điều kiện gì”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!